Đã đến ngày Đại Hội Võ Lâm khai mạc, các anh hùng đã tề tựu đầy đủ ở Võ Lâm Minh.
Sáng sớm, Hàn Vận liền rời khỏi giường, Hiên Viên Hủ vẫn ngủ say bên cạnh. Từ ngày ấy về sau, hai người liền bắt đầu ở chung, tuy là như thế nhưng không có lại phát sinh cái gì.
Ngay khi Hàn Vận rửa mặt chải đầu, giọng Tư Không Hàn vang lên ở ngoài cửa:
"Chủ tử, ngài dậy rồi ạ, Minh Chủ đã phái người đến truyền lời mời."
Hiên Viên Hủ nhẹ nhàng trả lời một tiếng, nhấc chăn chuẩn bị rời giường. Đêm qua xử lý văn kiện kinh thành đưa tới đến nửa đêm gần sáng mới ngủ, khó tránh khỏi vẻ mặt mệt mỏi.
"Thay quần áo."
Hiên Viên Hủ giọng ám ách nói.
Hàn Vận muốn làm bộ như không có nghe thấy, đáng tiếc hiện tại trong phòng chỉ có hai người bọn họ, hơn nữa mấy ngày nay đã quen bị Hiên Viên Hủ áp bức. Tuy không muốn nhưng không dám đùa với hắn, không bằng thức thời hầu hạ vị Vương gia cao quý mặc quần áo.
Hiên Viên Hủ không để ý Hàn Vận không cam tâm tình nguyện, thảnh thơi nhàn nhã hưởng thụ Hàn Vận hầu hạ thay quần áo rửa mặt chải đầu. Để thưởng cho Hàn Vận, hắn nhẹ nhàng hạ xuống một nụ hôn.
Đối với nụ hôn này, Hàn Vận coi như là nụ hôn chào buổi sáng bình thường, hoàn toàn không có bất cứ phản ứng gì.
Vốn Hiên Viên Hủ không bằng lòng, nhưng nghĩ đến trong chốc lát phải dự Đại Hội Võ Lâm nên quyết định buông tha Hàn Vận, vẫn là làm chính sự quan trọng hơn.
Hai người rời phòng, liền thấy ở ngoài cửa có người đợi, tảng băng Tư Không Hàn cùng Lam Tuyết vẻ mặt hưng phấn.
"Hàn đại ca."
Thấy Hàn Vận đi ra, Lam Tuyết lập tức chạy đến bên cạnh Hàn Vận, còn vô cùng thân thiết ôm cánh tay Hàn Vận.
"Tiểu Tuyết, chào."
Hàn Vận nhu tình cười, trẻ con quả nhiên vẫn là trẻ con, thích xem náo nhiệt là khó tránh khỏi. Chỉ hy vọng Đại Hội Võ Lâm lần này không cần náo nhiệt quá mức mới tốt.
"Dạ."
Lam Tuyết ngọt ngào đáp lại, lần đầu tiên tham gia sự kiện lớn, hắn sao không kích động. Nếu Hàn đại ca không cứu hắn ra, hắn có khả năng còn ở tại nơi giống như Địa Ngục kia. Đối với hắn mà nói, hiện tại mỗi một ngụm không khí đều là tự do, đều là ông trời ban ân.
Hiên Viên Hủ nhìn hai người hành động ngọt ngào, tâm tình khó chịu, hừ lạnh một tiếng, vung ống tay áo liền đi ra biệt viện.
"Ê, Tư Không Hàn không đi sao?"
Hàn Vận kéo Lam Tuyết đi theo phía sau Hiên Viên Hủ, lại phát hiện Tư Không Hàn đứng ở tại chỗ chưa động.
"Hắn ẩn náo ở chỗ tối, chỗ sáng không tiện ra mặt."
Giọng Hiên Viên Hủ lạnh lùng nói. Đại thúc ai cũng để ý, chỉ là không thèm để ý hắn.
Hàn Vận gật gật đầu, nghĩ đến Tư Không Hàn quen Minh Chủ Võ Lâm, địa vị nhất định không tầm thường.
Hiên Viên Hủ mang theo hai người trực tiếp xuyên qua quảng trường trung tâm, hướng vị trí khán đài chính đi đến.
Hàn Vận hưng phấn cũng tăng lên, tưởng tượng đến nơi đây lập tức sẽ có Luận võ