Cửa tẩm cung Hiên Viên Hủ thiếu chút nữa bị ngự y lui tới không dứt sang bằng, người ở bên trong một chút cử động cũng không có.
Hàn Vận bị bệnh oanh động toàn bộ Vương phủ, ngay cả một vị trong hoàng cung cũng bị kinh động.
"Ngọc Nhi đâu?"
Hiên Viên Tiêu Thụy, cũng chính là đương kim Hoàng đế Hiên Viên Quốc giọng lạnh lùng nói. Gương mặt cùng Hiên Viên Hủ có được sáu bảy phần giống nhau.
"Thưa Hoàng Thượng, Ngọc Quân trốn đi rồi, bọn nô tài tìm không thấy."
Tiểu An Tử nói.
"Hừ, nhắn với hắn, hắn nếu lại không ngoan đừng trách trẫm đem chuyện vạch trần ra."
Hiên Viên Tiêu Thụy hừ lạnh nói.
"Dạ, Hoàng Thượng."
Tiểu An Tử hành lễ lui về phía sau, loại yêu cầu khó khăn này còn bắt hắn tự mình đi làm. Thông qua người khác hắn cũng không yên tâm.
Trong Hủ Vương phủ, Hiên Viên Hủ nhìn các ngự y bận rộn, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
"Gọi Trần ngự y ra đây."
Hiên Viên Hủ ra lệnh. Mấy ngự y đều là ăn cơm trắng sao?
Đem Trần ngự y bận rộn đến mức luống cuống tay chân gọi ra, Hiên Viên Hủ sắc mặt nghiêm túc hỏi:
"Người ở bên trong rốt cuộc thế nào?"
Trần ngự y lau mồ hôi trên trán nói.
"Thưa Vương gia, hôm qua ngày Đông Chí rất lạnh, lại quỳ cả đêm trên đường đá, còn mắc mưa, xem ra vị công tử bên trong không tốt."
"Bốp"
Hiên Viên Hủ đánh mạnh một chưởng lên mặt bàn.
"Cái gì gọi là không tốt."
Trần ngự y sợ tới mức chân mềm nhũn quỳ rạp xuống đất.
"Sốt cao không lùi, xương bánh chè đã muốn nhiễm trùng, dù chữa khỏi khi trời trời mưa cũng sẽ đau đớn, nghiêm trọng có thể cử động không tiện."
"Cái gì!"
Cái này làm Hiên Viên Hủ kinh ngạc ngây người. Tuy rằng Hàn Vận cũng không nói gì, nhưng rất để ý khinh công, nếu đi đứng không tiện, như vậy...... Hiên Viên Hủ không dám tiếp tục nghĩ.
"Chữa khỏi cho hắn, vô luận cần bao nhiêu dược liệu trân quý."
"Dạ, thần cố hết sức."
Trần ngự y đứng dậy tiến vào trong. Xem ra vị công tử này đối với Vương gia thật sự rất quan trọng.
Bên trong phòng tiểu đồng không ngừng dùng nước lạnh để hạ nhiệt độ cho Hàn Vận. Ban đầu thân thể lạnh lẽo, lúc này lại nóng như lửa, trên giường công tử ngẫu nhiên còn có thể nói mê vài câu, xem ra tình huống cũng không tốt.
"Đi Hoàng cung đem Tuyết Liên mang tới đây."
Trần ngự y phân phó Lưu ngự y. Để bảo trụ đầu gối người này sợ là phải tốn rất nhiều dược liệu trân quý.
"Dạ."
Lưu ngự y đem công tác nấu thuốc giao cho dược đồng, lập tức hồi cung lấy Tuyết Liên.
Nằm ở trên giường Hàn Vận nóng như lửa đốt, rất là khó chịu. Tuy rằng không thể ngồi dậy, nhưng lại có thể biết rõ ràng tình huống, cả người vô lực, cũng không có khí lực mở mắt.
Hàn Vận không phải không nghĩ buông tha sinh tồn, nhưng thân thể xuyên qua, nếu chết sợ sẽ là thật sự tử vong. Đừng nói trở lại hiện đại không thành, cô hồn dã quỷ sẽ không sai rồi.
"Công tử nhất định phải kiên trì, chỉ cần sốt cao lui, sẽ không việc gì nữa."
Trần ngự y không ngừng ở bên tai Hàn Vận thì thầm, bệnh nhân ý niệm là rất trọng yếu, nếu bệnh nhân buông tha sinh tồn, như vậy tình huống càng thêm nguy hiểm.
Hàn Vận hiện tại rất muốn mắng chửi người, nhưng thể trạng không cho phép, chỉ có thể không ngừng mắng Hiên Viên Hủ trong lòng. Chờ ta tốt hơn, ta nhất định đi xa xa rời khỏi Ác ma kia. Tuy rằng bảo bối mê người, nhưng sinh mệnh càng đáng quý, dù gần chết cũng muốn sống thêm vài năm.
"Sư phụ, công tử ý niệm thực kiên định, ngài đừng thì thầm mãi, nếu không công tử thật sự muốn buông bỏ."
Tiểu đồng đang hạ nhiệt độ cho Hàn Vận nhịn không được nói, hắn sợ bị sư phụ thì thầm công tử sẽ muốn tự sát.
"Ngươi hỗn tiểu tử, công tử tỉnh, ta liền xin Vương gia cho ngươi đi dọn phân."
Trần ngự y hung hăng gõ đầu tiểu đồng. Ta sao thu đồ đệ này, sư môn bất hạnh mà!
"Sư phụ, ngài nhanh đến xem chân cho công tử đi."
Trần ngự y nghe vậy nhìn về phía chân Hàn Vận. Không phải không muốn thượng dược, mà là Hàn Vận hiện tại sốt cao không lùi, thuốc bôi đều có tác dụng kích thích nhất định sợ là ảnh hưởng đến bệnh tình.
"Trước hạ nhiệt độ, bảo tồn sinh mệnh quan trọng hơn."
Rất nhanh Lưu ngự y đem Tuyết Liên mang tới. Bởi vì dược liệu quý hiếm đều gửi ở đại khố ngự y viện, trừ phi người ngự y viện, nếu không ai cũng lấy không được.
"Tuyết Liên, Linh Chi, Lão Tham, Cẩu Kỷ, Phục Linh...... ba chén nước sắc thành một chén, lập tức bóc dược."
Trần ngự y là trưởng ngự y viện, lần này bị Vương gia đưa tới tất nhiên muốn xuất ra bản lĩnh.
"Dạ."
Lưu ngự y tự mình bóc dược liệu, theo lý mà nói hắn có thể đi vào ngự y viện là nhờ Trần ngự y. Cho nên nói hắn cùng Trần ngự y quan hệ vừa là thầy vừa là bạn, biết rõ tính nết Trần ngự y hắn không có một chút không phục khi bị sai sử.
Ngoài phòng Hiên Viên Hủ không ngừng đi tơi đi lui, không phải hắn không muốn đi vào xem Hàn Vận, mà là không muốn thấy bộ dáng Hàn Vận không có sinh khí. Lúc đem Hàn Vận ôm vào, hắn thật sự sợ hãi, sợ đại thúc thật sự biến thành thi thể băng lãnh.
"Vương gia, dùng chút điểm tâm đi."
Người hầu đem đồ ăn tiến vào.
"Mang đi xuống."
Người hầu khó xử.
"Vương gia, Hoàng Thượng biết ngài lo lắng, đồ ăn