Dụi mắt, Hàn Vận cười như không cười nhìn vẻ mặt xấu hổ của Hiên Viên Hủ, nghiền ngẫm nói:
“Ngài làm gì, hay là định cưỡng gian đây, Vương gia của ta?”
Rõ ràng là một câu trách cứ, phát ra từ trong miệng Hàn Vận lại biến thành câu dẫn.
Hiên Viên Hủ ái muội cười, tay bắt đầu đảo chung quanh tiểu Vận Vận.
“Vận Nhi mong cái gì thì được cái đó.”
Hàn Vận càng cười.
“Thật sự ta muốn thế nào cũng được sao?”
Hiên Viên Hủ chớp chớp mắt, lại cảm thấy giống như có cạm bẫy, nhưng vẫn không thể kềm chế.
“Trước tiên cởi quần áo ra, chậm chậm một chút, ta muốn thưởng thức.”
Hàn Vận chụp bàn tay Hiên Viên Hủ đang ở trên bụng mình, ra lệnh.
Hiên Viên Hủ cong khóe môi, thoải mái đứng ở trước mặt Hàn Vận từ từ cởi áo.
Tuy rằng vừa rồi hai người cũng là trần trụi, nhưng lúc trước không khí khác hiện tại. Hàn Vận cảm giác động tác thoát y của Hiên Viên Hủ làm thân thể càng trở nên phấn khởi.
Mắt thấy mảnh cuối cùng sắp bị Hiên Viên Hủ vứt bỏ, Hàn Vận nuốt nuốt nước miếng, đột nhiên nói:
“Chậm đã, đưa lưng về phía ta cởi.”
Hiên Viên Hủ làm theo, xoay người sang chỗ khác, đem lưng hướng về phía Hàn Vận, bỏ cái cuối cùng khỏi người mình.
Cái mông rắn chắc cứ như vậy lộ ra ở trước mặt Hàn Vận.
Hàn Vận đứng dậy, đến phía sau Hiên Viên Hủ đưa tay bóp mông đối phương một cái. Quả nhiên rất co dãn.
Hiên Viên Hủ thét lớn một tiếng, quay đầu lại ánh mắt ai oán nhìn về phía Hàn Vận.
“Quay đầu lại.”
Hàn Vận giọng khàn vô cùng.
Hiên Viên Hủ nghe lệnh làm việc.
Đem ngực ấm áp dán lên lưng Hiên Viên Hủ, Hàn Vận trong tích tắc cảm giác được nhịp tim của đối phương, lòng đầy vội vàng cùng xao động cũng nóng nảy khát vọng khẩn cấp muốn đối phương.
“Vận Nhi!”
Thân thể Hiên Viên Hủ nhất thời cứng lại, không thể không lên tiếng nhắc nhở. Đại thúc đang muốn tiến vào thân thể mình, điều này sao có thể!
“Như thế nào? Không phải nói ta muốn gì cũng được sao?”
Hiên Viên Hủ hơi hơi hút khí, lập tức thả lỏng.
Hàn Vận thấy thế mới vừa lòng tiếp tục động tác.
Dù sao cả hai người đều đứng trên mặt đất thật không tiện. Hàn Vận chớp chớp mắt, dùng hết sức ôm Hiên Viên Hủ đem đến tảng đá bằng phẳng.
Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt đều đầy dục vọng.
Ác ý dùng tiểu Vận Vận cọ cọ bụng đối phương, Hàn Vận cúi đầu hôn môi đối phương.
“Bảo bối, thả lỏng một chút, nếu không trong chốc lát sẽ rất đau.”
Đại thúc đang hướng tới mục tiêu làm tình nhân ôn nhu.
Hiên Viên Hủ bị xưng hô này của Hàn đại thúc kích thích, ánh mắt mơ mộng, thân thể cũng không tự giác trầm tĩnh lại.
Hàn Vận thực vừa lòng hành động của Hiên Viên Hủ, hai tay bắt đầu đốt lửa ở trên thân thể đối phương.
Lúc này Hàn Vận không thể không thừa nhận, mình lúc trước quả thật cùng Hiên Viên Hủ rất quen thuộc. Bởi vì mỗi một chỗ mẫn cảm của đối phương mình đều biết.
Trời trong nắng gắt, hai thân thể trần trụi hoàn toàn lộ ra ở trong không khí.
Cá trong hồ, chim trong rừng núi đều xấu hổ khi nhìn hai người gắt gao dính chặt vào nhau.
Ngón tay Hàn Vận nhẹ nhàng hướng về nơi chưa từng bị đụng chạm nào đó, cẩn thận khai phá, động tác ôn nhu săn sóc.
Hiên Viên Hủ lúc này sắc mặt đã muốn trắng bệch. Tuy rằng hắn mặc kệ Hàn Vận hành động, nhưng thân thể vẫn theo phản xạ tự nhiên buộc chặt lại không thể khống chế. Dù sao hắn chưa bao giờ nằm dưới.
Chỉ chốc lát sau, Hàn Vận đầu đầy mồ hôi, một là vì ẩn nhẫn, hai là vì thân thể đối phương rất không phối hợp.
“Thả lỏng một chút đi.”
Hàn Vận không thể không lên tiếng nhắc nhở. Cứ như vậy đến trời tối cũng không làm được. Hiên Viên Hủ cắn chặt môi dưới, không phải hắn không muốn thả lỏng, mà là không thể thả lỏng.
Rốt cục Hàn Vận mất kiên nhẫn rút ngón tay ra đem tiểu Vận Vận đến cửa khẩu. Mới tiến vào một chút, Hiên Viên Hủ bị đau cả người đông cứng, giống như người chết. Nếu không phải tiểu Hủ Hủ vừa rồi rất có tinh thần, Hàn Vận hoài nghi mình là đang cưỡng hiếp Hiên Viên Hủ.
Lúc này Hàn Vận thật sự là tiến thối lưỡng nan. Nếu xông vào đối phương nhất định bị thương, mà mình cũng sẽ không thoải mái. Nếu rời khỏi, lúc này hai người đều là tên đã trên dây không thể không bắn.
Nhìn đối phương giống như tượng gỗ, Hàn Vận thật sự là không vào nổi nữa.
“Quên đi, không chơi nữa.”
Hàn Vận nghiến răng, thở phì phì đứng dậy.
“Vận Nhi, ta... có thể.”
Hiên Viên Hủ giữ chặt Hàn Vận, trong mắt dục hỏa chưa lui, lại nổi lên bi thương, người nhìn vào đúng là không thoải mái.
“Ngài làm đi.”
Hàn Vận rõ ràng nhường cho Hiên Viên Hủ, nằm thẳng ở trên tảng đá, nhắm hai mắt lại.
“Có thể chứ?”
Hiên Viên Hủ không hề nghĩ đến đại thúc lại chủ động nhượng bộ, đây thật sự không phải tính cách đại thúc.
“Không làm liền cút, ta đi tìm người khác.”
Hàn Vận nổi giận, đều đã như vậy người này sao còn không làm.
“Không cho!”
Hai tay đè bả vai Hàn Vận lại, trong mắt Hiên Viên Hủ thoáng hiện lửa giận.
Hàn Vận cong khóe môi, tên bá đạo này có đôi khi cũng đáng yêu như vậy. Hai chân chủ động để lên eo đối phương, Hàn Vận làm ra tư thế mời gọi.
Hiên Viên Hủ đối với thân thể này còn muốn quen thuộc hơn so với thân thể của chính mình, rất nhanh hắn đã làm Hàn Vận thở hồng hộc.
Giống như một vị nhạc công tài ba, mỗi một động tác đều kích thích Hàn Vận sung sướng nức nở.
Hôn, rên rỉ, gầm nhẹ, những âm thanh ái muội