"Khụ khụ, vào vấn đề chính đi. Thần Khiêm thật sự trúng độc sao?"
Hàn Vận giả ho hai tiếng. Cứ kéo dài tới trời tối cũng nói chưa xong.
Nhắc tới Thần Khiêm, sắc mặt mọi người dần trở nên ngưng trọng.
Đằng Tường buông táo trong tay, nghĩ đến tình huống ở trong hoàng cung, cho tới bây giờ vẫn cảm thấy tim đập nhanh như cũ.
"Đúng, độc mà Thần Khiêm trúng sợ là ta cũng khó giải quyết."
Đằng Tường nghiêm mặt nói.
"Cái gì, chẳng lẽ không phải độc mà ngươi hạ sao?"
Thật đáng kinh ngạc, bất quá ngẫm lại cũng biết, Thần Khiêm đã dùng Diễm Quả sao dễ dàng trúng độc.
Đằng Tường nghĩ nghĩ rồi trả lời.
"Độc này, hẳn là khi Thần Khiêm khống chế độc cho vị Mỹ nhân kia hút vào."
"Có chuyện như vậy sao?"
Tà Thiên Viêm nghi hoặc, những người khác cũng tỏ ra khó hiểu.
"Ta đã có thể xác định Mỹ nhân chính là cơ thể mẹ chứa độc. Nàng đã bị hạ độc, độc đã xâm nhập vào máu. Sau đó lại trúng độc của ta làm cho độc tính biến dị, cụ thể đã xảy ra biến dị gì ta cũng không xác định được. Về phần Thần Khiêm hút độc để khống chế độc tính vì vậy bị trúng độc, dù là Diễm Quả cũng vô pháp giải trừ."
" Cơ thể mẹ chứa Cưu độc sao? Thấy vị Mỹ nhân kia tuy rằng suy nhược, nhưng cũng không xấu xí như mấy người độc dược kia nha!"
Phượng Tiêu Tương khó có thể tin, bởi vì hắn chứng kiến mấy người trúng độc cả thân thể thối rữa, tản ra mùi tanh hôi.
"Chớ quên, chúng ta chỉ thấy được mặt, thân thể của nàng đều ở trong chăn bông. Ngươi nghĩ với thời tiết hiện tại dùng chăn bông là thích hợp sao? Còn nữa trong cung tràn ngập trầm hương, chỉ trong tẩm cung thôi có không dưới năm lư hương lớn."
Đằng Tường bình tĩnh nói. Thông qua quan sát mí mắt cùng với lưỡi, hắn đã khẳng định nàng chính là cơ thể mẹ chứa độc.
Phượng Tiêu Tương suy nghĩ một chút cũng gật gật đầu, quả thật có rất nhiều điểm đáng ngờ.
"Không hề nghĩ đến Thần Khiêm lại là một kẻ si tình. Chưa nói vị Mỹ nhân kia vì sao biến thành người độc dược, chỉ với việc Thần Khiêm vì nàng hút độc, hắn đã làm cho ta kính nể."
Khúc Dịch Tâm lẩm bẩm.
Thần Huy thở dài.
"Kỳ thật ở thời điểm Thần Khiêm vừa lên ngôi Hoàng đế, cũng không phải tàn bạo như bây giờ. Tuy rằng hắn giết chết các huynh đệ, nhưng mà có câu "một tướng công thành vạn cốt khô", ngôi vị Hoàng đế phải dùng máu tươi đổi lấy cũng không phải không có."
Tà Thiên Viêm lại hừ lạnh một tiếng.
"Thần Khiêm cũng không phải là một nhân vật đơn giản. Lúc trước hắn có thể giết phụ hoàng cùng các hoàng huynh đã cho thấy hắn là người tàn nhẫn."
Thần Huy sắc mặt có chút ảm đạm. Hắn đương nhiên biết Tà Thiên Viêm vì sao đối với Thần Khiêm có hận thù như thế. Nhưng tình huống khi đó dù là bất luận kẻ nào cũng sẽ làm như vậy.
"Huy Vương không cần nghĩ nhiều, đó là số mệnh của Tà gia, phụ thân chết có ý nghĩa, hơn nữa ta đã đáp ứng với phụ thân sẽ không trả thù Thần Quốc."
Tà Thiên Viêm biết Thần Huy đang lo lắng cái gì.
"Tà tướng quân, là Thần Quốc có lỗi với Tà gia các ngươi."
Tà Thiên Viêm khoát tay.
"Được rồi, vẫn là thảo luận về vấn đề Thần Khiêm hiện tại đi, độc hắn trúng có thể giải không?"
"Có thể thì có thể, chỉ là mất chút công phu."
Đằng Tường thản nhiên trả lời.
"Nhưng hắn trúng độc không phải rất tốt sao? Có thể trực tiếp cho hắn ra đi."
"Đây đương nhiên là cơ hội tốt nhất để giết Thần Khiêm. Nhưng hiện tại xem ra Thần Khiêm cũng không phải kẻ địch lớn nhất của chúng ta. Phía sau lưng hắn còn có một nhân vật nguy hiểm hơn."
Hàn Vận bĩu môi, sợ là sự thay đổi của Thần Khiêm trong hai năm nay đều là nhân vật đứng sau lưng này âm thầm thao túng.
"Sau lưng là người nào?"
Đằng Tường hồ nghi hỏi.
"Mỹ nhân uống rượu độc hiển nhiên không phải do Thần Khiêm hạ. Người hạ độc sẽ là ai, vì sao ra tay với một một nữ nhân tay trói gà không chặt. Hiển nhiên là vì khống chế Thần Khiêm."
"Hàn đại ca nói có lý, ta cũng tin tưởng Thần Khiêm tuyệt đối sẽ không hại người mình yêu. Nếu không hắn cũng sẽ không để ý an nguy bản thân đi hút độc cứu người."
Thần Huy cúi thấp đầu, không hề nghĩ đến một người nhu hòa tốt bụng như đại tẩu lại biến thành một người độc dược.
" Có thể chữa trị không?"
Khúc Dịch Tâm hỏi. Về vị Mỹ nhân kia, hắn có nghe Huy nói qua.
Đằng Tường lắc đầu.
"Chỉ có người hạ độc mới có khả năng giải độc, hơn nữa dù dùng thuốc giải tác dụng phụ cũng sẽ không nhỏ."
Không khí có chút trầm thấp, mọi người đều lo lắng bước tiếp theo nên làm gì, Thần Huy đột nhiên đứng dậy đi đến trước mặt Đằng Tường.
"Đằng công tử, cầu xin ngươi cứu Thần Khiêm."
"Cái gì?"
"Ta đồng ý với Huy Vương, có thể khống chế người độc dược, lại uy hiếp Thần Khiêm tuyệt đối không phải nhân