Ngày hôm sau, Uyển Nhi sau khi tan học liền hẹn gặp Lương Thảo Ly ở một quán cà phê cạnh trường đại học của cô. Cô là muốn hỏi xem Thảo Ly đã nói rõ mọi chuyện với anh trai hay chưa.
Uyển Nhi đang ngồi nhâm nhi ly trà sữa thì Thảo Ly đi vào. Sau màn ân ái cuồng nhiệt đêm qua trên cổ của cô ta bây giờ chằng chịt những vết hôn nên Thảo Ly phải mặc chiếc áo sơ mi cao cổ để che đi phần nào.
-"Uyển Nhi! Xin lỗi chị tới muộn. Em đã đợi chị lâu chưa?"
Thảo Ly vừa tới. Cô đi về phía Uyển Nhi đang ngồi đợi, đặt túi xách xuống rồi hỏi.
-"Em cũng vừa mới tới. Chị muốn uống gì không?"
Uyển Nhi nhìn Lương Thảo Ly với khuôn mặt không cảm xúc hỏi.
-"Cho tôi một sinh tố xoài."
Thảo Ly nhìn menu xong rồi liền nói với nhân viên phục vụ.
-"Uyển Nhi, em hẹn chị tới đây có chuyện gì không?"
Đợi nhân viên phục vụ rời đi Thảo Ly mới lại hỏi tiếp.
-"Còn có chuyện gì nữa? Em muốn hỏi chị là đã nói chuyện rõ ràng với anh Vĩ Thành chưa? Em không thể để chị lừa dối anh trai em thêm một ngày nào nữa cả."
Uyển Nhi khoanh hai tay vào nhau, lạnh nhạt nói.
-"Uyển Nhi, chị...chị không thể nói. Chị trót dại nhưng chị yêu anh trai em là thật lòng. Xin em hãy tha thứ và cho chị một cơ hội đi mà."
Thảo Ly nắm tay cô cầu xin nhưng Uyển Nhi lập tức gạt tay Thảo Ly ra. Cô bực bội nói:
-"Nếu chị khó nói như vậy thì để em nói giúp."
Dứt lời cô liền đứng dậy định rời đi nhưng Thảo Ly lại quỳ xuống van xin cô khiến tất cả mọi người trong quán đều quay sang nhìn cô.
-"Chị điên à? Chị làm gì thế? Bỏ tôi ra."
Uyển Nhi lại đẩy Thảo Ly ra rồi chạy đi thật nhanh.
Thảo Ly thấy cô như vậy thì rất sợ cô sẽ nói cho anh biết chuyện cô ta đã cho anh đội nón xanh* nên liền lập tức đứng dậy và chạy theo cô.
(*) Tương đương với từ "Cắm sừng" ở Việt Nam.
-"Uyển Nhi! Chị xin em đấy. Em đừng nói cho Vĩ Thành biết. Chị không thể chia tay anh ấy được."
-"Em cũng không thể để anh trai mình bị gạt thế được. Chị nhìn đi!"
Nói rồi, Uyển Nhi liền đưa kéo cổ áo của Thảo Ly xuống. Những dấu vết hoan ái còn