Tu Đồ Duệ lại gọi một cuộc điện thoại, bảo Đỗ Ninh Hạo đưa một bộ quần áo sạch sẽ đến cho anh.
Khi Đỗ Ninh Hạo đưa quần áo đến thì Tư Đồ Duệ vừa mới tắm xong.
Anh bước ra khỏi phòng tắm, đang chuẩn bị cài cúc áo sơ mi trắng, đột nhiên chú ý đến ga giường vẫn chưa được dọn dẹp.
Đôi mắt đen láy khế híp lại, anh gọi Đỗ Ninh Hạo đang chuẩn bị đi xuống tầng: "Cậu đi gọi quản lý Trần đến đây."
Một lúc sau quản lý Trần đã đi lên, run cầm cập đứng trước mặt anh.
Lúc này quản lý Trần cảm thấy sau lưng mình đang không ngừng toát mò hôi lạnh, anh ta cũng không biết vì sao cậu hai Tư Đồ lại gọi anh ta lên đây, chẳng lẽ bởi vì hôm qua anh ta không cẩn thận nhìn thấy chuyện không nên nhìn sao?
Quản lý Trần thấp thỏm, còn Tư Đồ Duệ vẫn rất bình tĩnh, anh ngồi trước bàn ăn, thưởng thức bữa sáng mà nhân viên phục vụ vừa mang tới.
Anh không nói lời nào, quản lý Trần cũng không dám nói gì, chỉ có thể yên lặng chờ đợi, trong lòng cầu xin, mong rằng cậu hai ăn no rồi thì tâm trạng sẽ tốt hơn.
Khi Tư Đồ Duệ ăn được kha khá mới ngẩng đầu nhìn về phía quản lý Trần.
"Có phải nhân viên phục vụ trong Ngân Tứ đều có nhiệm vụ riêng không?" Tư Đồ Duệ hỏi.
Quản lý Trần hơi kinh ngạc, anh ta không ngờ Tư Đồ Duệ lại hỏi như vậy, thế nhưng anh ta đã nhanh chóng lấy lại tinh thần, cúi người trả lời: "Đúng vậy, mỗi nhân viên phục vụ phụ trách mảng nào đều được sắp xếp kỹ càng nhưng một thời gian vẫn được xin phép thay đổi vị trí, nếu không quá đáng thì hầu hết đều được đồng ý."
Tư Đồ Duệ nghe xong thì không nói gì ngay, anh cầm lấy dao dĩa vô thức đảo bữa sáng con chưa ăn xong vài lần.
"Có mấy người phụ trách tầng năm?"
"Hả?" Quản lý Trần vô thức thốt lên, sau khi tiếp xúc với ánh mắt lạnh lùng sắc bén của Tư Đồ Duệ thì cúi đầu ngay lập tức, anh ta thầm tính toán ở