Chương TrướcChương TiếpLúc này Frederick vẫn đang nhắm mắt, nhưng lại lười biếng mở miệng: “Lần này phiền em thu nhận.”Mia đột nhiên nhíu mày nghĩ ra: “Rốt cuộc là anh vào nhà tôi thế nào vậy?”Tốt xấu gì nơi ở của cô cũng là khu nhà cao tầng chất lượng tốt trong thành phố, bảo vệ nghiêm ngặt, cái gì mà cảm ứng mật mã vân tay giọng nói giác mạc, tầng tầng cửa ải, kết quả chẳng những anh biết cô ở đâu, còn tùy tiện vào.“Tôi cười thân thiện, nhờ bảo vệ đưa tôi lên.”“Cứ như vậy?”Mia khϊế͙p͙ sợ nói, ngoại hình của Frederick không phải người trái đất, càng không nói đến chuyện chưa được sự đồng ý của chủ nhà mà đã đưa một người xa lạ lên, anh còn nghênh ngang vào nhà, trực tiếp ngồi vào phòng khách.“Cho nên nói trái đất mới là tinh cầu có hệ số năng lực an toàn tiêu chuẩn.”“…”Mia không còn lời gì để nói, đành phải tự hỏi nên thu xếp cho Frederick thế nào. Tuy rằng trong nhà có phòng cho khách, nhưng Mia rất sợ ở với Frederick chưa được mấy đêm, cô sẽ chủ động đưa bản thân lên giường anh, cho nên cô do dự một lát rồi nói: “Tôi đi đặt phòng khách sạn cho anh.”“Tối mai đi, tối nay tôi mệt lắm.”Frederick chưa từng kêu mệt, Mia nghĩ nhất định là anh mệt sắp chết rồi nên mới nói thế, vì vậy cô nhanh chóng dọn dẹp phòng cho khách rồi bảo anh đi nghỉ ngơi.Frederick không từ chối, sau khi cô bận rộn xong, anh cầm lấy chăn trêи người, nửa híp mắt đi vào phòng.Đi qua người cô, anh còn lười nhác nói một câu: “Đừng gọi tôi vào giấc mơ của em nữa nhé.”Nghe được câu này, mặt Mia đỏ lên như bị thiêu cháy, cô lập tức chạy về phòng đóng sầm cửa lại, sau đó vội vàng ném những đồ dùng thủ ɖâʍ bị anh nhìn thấy vào thùng rác.Tối nay cô ngủ rất an ổn, tuy rằng vẫn mơ thấy Frederick, nhưng anh không động tay động chân với cô, mà dịu dàng ôm cô, hát một khúc không biết tên ru cô ngủ, làm sự mệt mỏi và bối rối của cô trở thành hư không.Buổi sáng Mia mơ màng thức dậy, mở cửa phòng đi ra ngoài, thình lình phát hiện có một người đàn ông điển trai tóc bạc ngồi trêи sô pha, đang hứng thú xem chương trình mà Mia tham gia, cô miễn cưỡng áp chế câu kinh hô xuống mới phát hiện hình như người đàn ông này là “Frederick?”“Chào buổi sáng.”“Đầu tóc, và cả làn da của anh?”Bây giờ thoạt nhìn Frederick chẳng khác người trái đất là bao, hoặc nói là, thoạt nhìn như một sinh vật sống tuyệt đẹp phù hợp với tưởng tượng của người trái đất.Da thịt vốn lam nhạt lại trắng nõn như tuyết, gáy hơi nghiêng về phía sau giờ lại trông như đầu của người bình thường, sợi tóc màu bạc rối tung rũ xuống, phối với ngũ quan và đôi mắt tím hoàn mỹ của anh như yêu tinh trong tưởng tượng.“Đơn giản thay đổi màu da và hình dạng não thôi, tôi phát hiện người ngoài hành tinh mà người trái đất các em có thể tiếp nhận gần như đều là sinh vật có thể biến ảo phù hợp với tiêu chuẩn mà các em mong muốn.”“Có sao?”Mia có chút nghi hoặc, trong ấn tượng của cô, rất ít khi nhìn thấy người ngoài hành tinh trêи trái đất là không đúng, chẳng lẽ theo như lời Frederick, những người ngoài hành tinh đó đều nhìn giống người trái đất như đúc?“Người Doro, ngoại hình giống người trái đất như đúc, còn người Naples lại có hai hình thái biến hóa, một loại hình thái là giống thằn lằn, loại hình thái khác hoàn toàn giống người trái đất, chỉ có thể phân biệt nhờ đồng tử.”Frederick vừa nói vừa làm ra hình ảnh lập thể cho cô xem.“Người Doro có nhiều phương diện giống người