Ca Tiểu Ly chạy để quên đi những khó chịu trong lồ ng ngực.
Lúc cô sang đường chưa kịp nhìn đèn đỏ, phía bên đường đột nhiên vang lên tiếng hét,
"Cô gái, cẩn thận đằng sau?"
Ca Tiểu Ly dừng lại, chưa kịp nhìn xem rốt cuộc đằng sau mình có thứ gì.
Đột nhiên cô thể cô đau đớn, bị một lực mạnh hất văng ra.
Tiếng "kétttt!" ma sát bánh xe ô tô chói tai.
Người trên xe bước xuống vội chạy đến chỗ người vừa bị chính chiếc xe của mình va phải và hất văng ra.
Chỉ thấy trên đó là một cô gái gương mặt xinh đẹp trắng bệch nằm trên vũng máu lớn nhuốm bẩn bộ váy trắng trên người cô.
Như một đóa hoa ly trắng bị nhuốm bẩn.
Miệng Ca Tiểu Ly mấp máy tên của Tống Dực một lần.
Sau đó trực tiếp rơi vào hôn mê.
Phòng cấp cứu còn mở đèn đỏ chói lọi.
Bên ngoài, mẹ Ca khẽ dựa lên vai ba Ca mà khóc thút thít.
Bên cạnh là Ca Lập Triết thần sắc rối loạn.
Lúc bác sĩ đi ra, chưa kịp lên tiếng đã bị mẹ Ca dành lời trước, "Bác sĩ, con tôi, con gái tôi có làm sao không?"
Bác sĩ tháo trên mặt cái băng khẩu ra, trả lời, "Ca phẫu thuật thành công, nhưng cô ấy bị tụ máu trên đầu, lại gặp tình trạng hoảng loạn trước khi bị tai nạn, nên khi tỉnh lại có thể sẽ quên đi một số việc"
"Sao, sao có thể...!" Mẹ Ca nghe câu trả lời, rời rạc người.
Con gái bà...
Ca Lập Triết tiến lên đỡ lấy mẹ mình, "Mẹ, bình tĩnh đi, con bé có thể giữ được cái mạng là tốt rồi" Nói xong, ánh mắt hắn lóe lên tia sáng ngoan độc.
Tống Dực đã sang bên nước ngoài, hoàn toàn không có khả năng tác động đến cô.
Hơn thế nữa, Ca Lập Triết cũng không có định muốn để cho Tống Dực quen biết Ca Tiểu Ly.
Người đàn ông tên Tống Dực đó là ác ma, là độc dược, Ca Tiểu Ly vô cùng đơn thuần, ở chung với hắn, vô luận thế nào cũng không thích hợp.
Lúc Ca Tiểu Ly tỉnh lại đã là ba ngày sau.
Ánh mắt đen láy to tròn của cô cứ ngơ ngẩn nhìn lên trần nhà màu trắng tin, xong lại bị một tiếng nói vui mừng gây sự chú ý:
"Con gái, Tiểu Ly của mẹ...!" Mẹ Ca đến gần cô, khóc lóc thuơng xót, nhìn băng gạc trắng cô quấn trên đầu càng thấy thuơng xót hơn, tình mẹ bao la bộc phát.
"Mẹ!" Ca Tiểu Ly kêu một tiếng, đánh mắt sang phía ba Ca, "Ba!" xong lại nhìn Ca Lập Triết, "Anh hai"
"Còn...!" Nhận thấy trong phòng còn một người đàn ông nữa, nhưng cô không biết là ai, liền hỏi, "Người đó là ai?"
Kiều Tư Chân cười đến xinh đẹp mị hoặc, "Tiểu Ly không nhớ anh sao? Anh là anh Tư chân của em đây"
Hắn vốn là không ngờ tới bạn học chung vốn thân thiết của mình lại là anh trai của cô bé mình thuơng.
Ngày hôm qua khi Ca Lập Triết hỏi hắn có phải hay không là thích Tiểu Ly, hắn đã không do