Kim Sấu Thạch đã chết, Kim Bái Trạch bi thương quá độ nhưng Kỳ tộc vẫn phải có lời giao đãi với mọi người, vì thế Kim Chỉ Đinh Lan cùng Tiên Tâm các ra thông báo trên giang hồ cũng như bồi thường cho các thôn dân đã chết
Tuy nhiên đây là chuyện của mấy người lớn, không liên quan tới đám trẻ. Bên dưới Tiên Tâm tuyền, Lam Tiểu Sí đưa một bộ xiêm y cho Đồng Nhan Quỷ Mỗ “Quỷ di, khi rời đi, ngươi nhớ phải thay bộ xiêm y này”
Đồng Nhan Quỷ Mỗ liếc mắt một cái liền nhận ra đây là quần áo của Vi Sinh Từ, kinh ngạc hỏi “ngươi lột của Vi Sinh Từ?”
“Gì chứ, vóc người của hắn không khác gì ngươi, ngươi thay quần áo này xuống núi, người ta có thể nhận lầm ngươi là Tiểu Từ, không gây phiền toái cho ngươi”
Đồng Nhan Quỷ Mỗ lúc này mới cầm lấy quần áo, nàng quả thật ở Tiên Tâm các không quen, con chuột ở trong ổ của mèo luôn có chút khẩn trương. Nàng vỗ vỗ đầu Lam Tiểu Sí “ nha đầu ngươi nghĩ thật chu đáo” Nói xong cởi bỏ ngoại bào, thay vào quần áo của Vi Sinh Từ. Dáng người của nàng cũng không tệ lắm
Lam Tiểu Sí tò mò hỏi “Quỷ di, nghe nói ngươi rất hiểu thải bổ thuật, có phải không?”
Chỉ có hai người, Đồng Nhan Quỷ Mỗ cũng không e lệ “xú nha đầu, ngươi hỏi cái này làm gì? Muốn học sao?”
“Đúng, mau cho ta xem bí kíp đi” Nàng đương nhiên tò mò rồi
Đồng Nhan Quỷ Mỗ cười cười vỗ đàu nàng “luyện cái này không tốt, ngươi nhìn Quỷ di đi, từng bị bao người chỉ trích cũng không để ý, nay thanh danh hỏng rồi, gặp được người muốn quý trọng thì đã muộn”
Lam Tiểu Sí kéo kéo tay áo nàng “ngươi có phải có chỗ khó nói? Người quý trọng là cha ta sao? Nếu vậy, ngươi không quý trọng mới là chuyện tốt, ngươi chỉ hỏng thanh danh, còn hắn từ tim tới da đều hỏng”
Đồng Nhan Quỷ Mỗ gõ nhẹ vào trán nàng “không được nói cha ngươi như vậy. Được rồi, đừng kéo nữa, tuy ngươi gọi ta là Quỷ di nhung dù sao ta cũng đã làm nam nhân khá nhiều năm. Tiểu nha đầu ngươi xinh đẹp như vậy, nếu để ta gặp sớm vài năm, chậc chậc…”
Lam Tiểu Sí lục lọi trên người nàng “mau đưa bí kíp cho ta xem”
Đồng Nhan Quỷ Mỗ cười ngất “đã sớm không cần thì sao lại mang theo người, trở về liền cho ngươi”
Lam Tiểu Sí lúc này mới từ bỏ “ngươi nhớ kỹ nha”
“Quái lạ, nếu ngươi thực sự là nữ nhi của Ôn Mê và Thanh Tỏa thì sao lại thân cận với người xấu như vậy chứ?”
“Thôi, đừng nói nữa. Ôn các chủ thiết diện vô tư, ta thấy sớm muộn gì cha con chúng ta cũng trở mặt vì cái gọi là chính nghĩa. Quỷ di, đến lúc ngươi nhớ tới cứu ta nha” Nàng vẫn cảm thấy nàng và Lam Phỉ mới là cha con
“Ngươi có từng nghĩ gả cho một người tốt, an ổn cuộc sống, sau này giúp chồng dạy con, sẽ không ai làm khó dễ ngươi được?”
Lam Tiểu Sí không nói gì
Đồng Nhan Quỷ Mỗ vỗ vỗ đầu nàng “hảo nha đầu, nghe lời Quỷ di. Lần trước ở Đan Nhan Thanh Bích, Quỷ di đã nhìn ra cha con Vi Sinh gia vô cùng bảo hộ ngươi. Vi Sinh thế gia trước giờ luôn ngạo nghễ độc lập trong giang hồ, chỉ cẩn gả vào đó, giang hồ hỗn loạn từ nay về sau không dính gì tới ngươi”
Lam Tiểu Sí vẫn ngoan cố “không cần”
“Ngốc, gặp được nam hài tốt không bắt lấy, về sau ngươi đến Phiêu Vân cốc làm bạn cùng Quỷ di đi”
“Được nha, ta sẽ tới”
Đồng Nhan Quỷ Mỗ ôm bụng cười “vốn định đưa ngươi một tín vật nhưng Quỷ di không phải người tốt lành gì, gặp phải nhân sĩ chính đạo lại phiền toái nên thôi” Ngữ khí chân thành
“Chọn con đường như vậy, ngươi hối hận không?”
“Nha đầu ngốc, người như chúng ta, đã đi đến bước này không có gì hối hận nhưng Quỷ di vẫn cảm thấy ngươi nên chọn đường đúng mà đi, không cần lo lắng cha ngươi, nếu về sau hắn trở thành lão nhân cô độc còn có Quỷ di bồi hắn nha”
Lam Tiểu Sí che miệng cười trộm
Đồng Nhan Quỷ Mỗ nói lời chia tay ‘được rồi, ta đi đây”
Lam Tiểu Sí đưa nàng ra khỏi Thái Cực Thùy Quang, Đồng Nhan Quỷ Mỗ còn quay đầu vẫy tay với nàng, ngôn hành cử chỉ tiêu sái không kềm được
Kỳ tộc xảy ra chuyện lớn, Kim Chẩm Lưu lại không trở về. Khi Lam Tiểu Sí quay về phòng, nghe cách vách có tiếng người, nàng vén màn giường, nhìn qua lỗ hổng thấy hắn đang ôm gối ngồi ngây ngốc trên giường, liền hỏi “ngươi đang làm gì?”
Kim Chẩm Lưu thấy nàng, miễn cưỡng nở nụ cười chào hỏi “Tiểu thiếp thứ ba mươi sáu”
Lam Tiểu Sí chui qua lỗ hổng, hỏi “ngươi không theo phụ vương ngươi trở về?”
Kim Chẩm Lưu cười giễu “ngươi không nghe phụ vương ta nói sao? Ta không phải con hắn”
“Đúng vậy, phụ vương ngươi không đủ tin cậy”
Kim Chẩm Lưu cúi đầu không lên tiếng
Lam Tiểu Sí nói tiếp “ta cảm thấy ngươi lúc này nên về bên cạnh Ti Vi vương hậu, nàng hẳn không dễ chịu gì”
“Trước đây, mỗi lần ta thấy hoàng huynh đều trêu chọc hắn, học tập tốt thì thế nào, võ nghệ tinh thông thì đã sao, phụ vương đều không thích. Mà hắn tính tình nóng nảy, chỉ cần ta kích thích một chút liền nổi giận, sau đó sẽ bị phụ vương giáo huấn” Kim Chẩm Lưu nhắc lại chuyện xưa “nhưng ta thực sự cho rằng chúng ta là thân huynh đệ, ta chán ghét hắn chỉ vì hắn quá ưu tú, giờ mới biết thì ra ta đoạt tất cả của hắn”
“Cho