Lam Tiểu Sí rất vui vẻ, tuy nấm hương giòn phải ăn khi còn tươi nhưng nàng không hề bị gián đoạn, bất kỳ lúc ăn đều có nấm tươi.
Phụ tử Vi Sinh Kỳ thay nhau đến cướp, Ám tộc chịu hết nổi, Ôn Mê đành phải chuyển một số tiền lớn đến Lạc Nhật thành để trả tiền cho số nấm bị phụ tử Vi Sinh cướp đi. Già Dạ lại hận không thể trộn hạc đỉnh hồng trong toàn bộ số nấm hương giòn
Lam Phỉ nhận được phi điểu truyền tin, Sâm La nói “nàng mang thai vào lúc này, chỉ sợ đối với Vũ tộc không phải là chuyện tốt”
Lam Phỉ nhướng mày, ân một tiếng
Úc La rốt cuộc là đau lòng đệ tử, chỉ nói “sẽ rất vất vả”
Sâm La lại nói “nghe nói nữ nhân mang thai đều thay đổi tính tình, chỉ mong nàng sẽ không về nhà giúp chồng dạy con”
Lam Phỉ cười khẽ “ta làm ngoại tổ phụ, các ngươi chúc mừng ta như vậy?”
Sâm La và Úc La lúc này mới nói “chúc mừng Vũ tôn”
Lam Phỉ nói “thực ra cảm giác cũng không phải tốt lắm, nghĩ tới nàng lúc nhỏ, ta lại đau đầu”
Sâm La nói “cũng may hiện tại Vũ tôn không như thế nữa”
Lam Phỉ mỉm cười “đúng vậy, ta nghĩ tới Vi Sinh lão ngốc sẽ trải qua thảm cảnh của ta năm đó, tâm tình liền sung sướng”
Đúng lúc này có Vũ nhân bên ngoài tiến vào “Vũ tôn”
Lam Phỉ nói “chuyện gì?”
Vũ nhân quỳ xuống, trình lên một tráp ngân phiếu “dược nông ở Cửu Vi sơn tháng này thu được năm vạn lượng bạc, Đại tiểu thư bảo ta mang cái này đưa cho Vũ tôn”
Sâm La, Úc La giật mình kinh sợ
Lam Phỉ nói “ha, có nữ nhi quả không tệ” Duỗi tay nhận lấy cái tráp, đưa cho Sâm La, hỏi “trừ ngươi ra, còn có ai biết ta ở chỗ này?”
Vũ nhân đáp “Đại tiểu thư lần này phái tới đều là thủ hạ tâm phúc của Mộc thần y trước kia. Xin Vũ tôn yên tâm”
Lam Phỉ gật đầu, Lam Tiểu Sí làm việc, hắn vẫn tin được, chỉ nói “nếu là người của Mộc Băng Nghiên liền giao cho hắn đi”
Vũ nhân dập đầu một cái rồi lui ra
Sâm La mở cái tráp ra, thấy bên trên là một cuốn sổ mỏng, bên dưới là ngân phiếu, liền nói “không ngờ lưu vong bên ngoài, bạc trên người chúng ta còn nhiều hơn lúc ở Phương Hồ Ủng Thúy”
Lam Phỉ liếc hắn một cái “ngươi là nói trước kia ta không tốt?”
Sâm La đáp “không, ý thuộc hạ là chúng ta đi theo Vũ tôn đều được nhờ. Vũ tôn thực sự anh minh thần võ”
Lam Phỉ cười khẽ, ngay cả Úc La cũng cong cong khóe miệng
Lam Tiểu Sí cấp cho Mộc Hương Y một khu riêng ở ngay tại Hố Bất Lão, Hạ Vũ Đài cực kỳ thích vườn thảo dược rộng lớn, Mộc Băng Nghiên không có ở đây, nàng liền thay hắn chăm sóc đám thảo dược rất tốt
Hôm nay, Lam Tiểu Sí cùng Cửu Khúc cung ký hợp đồng, Hạ Vũ Đài ở bên cạnh ghi lại nội dung cuộc nói chuyện, Phượng Chứ thảo hợp đồng, Bạch Ế kiểm tiền nhập kho
Đợi Lam Tiểu Sí tiễn người đi rồi, Hạ Vũ Đài đau lòng hỏi nàng “có mệt không? Ngươi ngồi cả ngày”
Lam Tiểu Sí duỗi người, nói “có cách nào đâu, cũng may tháng còn nhỏ, không vất vả lắm” Vừa dứt lời liền ói một trận
Hạ Vũ Đài vội lấy nước ấm cho nàng
Lam Tiểu Sí súc miệng xong, nói “haizz, nếu nam nhân mang thai sinh con thì tốt rồi, xem Từ thiếu gia chúng ta suốt ngày rảnh rỗi kìa”
Hạ Vũ Đài cười trộm
Lam Tiểu Sí lại nói “hiện Vũ tộc không nhiều cao thủ, Đại sư huynh mỗi ngày ở bên ngoài chạy, ngươi có muốn đi theo không?”
Hạ Vũ Đài hai tai ửng đỏ. Hiện Mộc Hương Y cùng đám Kim Ưng, Kim Phương Nghĩa được xem là cao thủ nhất lưu của Vũ tộc, tiếp theo là đám đệ tử của Phượng Dao, Ngân Thương. Hiện sản nghiệp của Vũ tộc rất nhiều, đương nhiên cần cao thủ tọa trấn, tranh cãi trên giang hồ đều là dùng nắm đấm giải quyết, nếu phái người không đủ sức trấn áp, tự Vũ nhân cũng không có cảm giác an toàn. Cho nên Mộc Hương Y gần đây rất bề bộn, hắn biết Lam Tiểu Sí mang thai, vì thế đều tận lực không làm phiền nàng, tuy nhiên cũng vì trường kỳ ở bên ngoài mà thời gian ở cạnh Hạ Vũ Đài càng ít đi
Hạ Vũ Đài nói “ta đã gả cho hắn, còn lo gì nhất thời nửa khắc. Hơn nữa hắn cũng không phải đi tới năm bảy năm, tới già mới về nha”
Lam Tiểu Sí vỗ tay nói “hai người thực sự thích nhau, mỗi ngày dính cùng một chỗ đều không đủ nha. Ngươi nhìn Từ thiếu gia nhà ta đi, một ngày không thấy đều phải đi tìm ta nha. Nếu ngươi nhớ hắn thì đi cùng hắn đi, dù sao cũng là đệ tử của Ôn các chủ, đâu phải là cái gối thêu hoa”
Hạ Vũ Đài vô cùng cảm động. Từ lúc nàng gả đến đây, Lam Tiểu Sí luôn thực lòng đối đãi với nàng như thân tỷ muội, liền nói “ngươi không cần lo lắng cho ta, ta ở lại Phương Hồ Ủng Thúy, giúp ngươi xử lý chút việc văn thư cũng tốt”
Lam Tiểu Sí thở dài, Hạ Vũ Đài chính là một cô nương như thế, luôn nghĩ cho người khác trước, liền nói “Vũ Đài, nơi này Phương Hồ Ủng Thúy, ngươi là thê tử của Mộc Hương Y, không còn là cô nương mất đi song thân chỉ có thể lấy lòng người khác mà sống. Khắc chế bản thân là tốt nhưng nếu quá mức thì không vui rồi” Hạ Vũ Đài như bị kim châm, nhảy dựng lên, Lam Tiểu Sí vỗ vai nàng, nói tiếp “văn thư ngươi và Hỏa Tước cùng xử lý đi, khi không có việc gì thì ra ngoài với Đại sư huynh, võ công của ngươi có thể giúp cho hắn. Tính tình của hắn cũng cần có người khuyên can trấn an, phu xướng phụ tùy đi”
Hạ Vũ Đài viền mắt đỏ bừng, thì thào “Tiểu Sí”
Lam Tiểu Sí mỉm cười, sờ đầu nàng “ngoan, đừng khóc”
Hạ Vũ Đài cúi đầu, đột nhiên ý thực được mình thực sự đã gả đến Phương Hồ Ủng Thúy. Phương Hồ Ủng Thúy, Hố Bất Lão đều là nhà của nàng
Cuối tháng, Đan Nhai Thanh Bích muốn xử trí mấy kẻ ác đồ trên giang hồ, các môn phái đều cử đường chủ có thân phận đến tham dự. Ôn Mê đặc biệt điểm danh Vũ tộc, yêu cầu Bạch Ế hoặc Phượng Chứ, phải một người có mặt, gần đây Tiên Tâm các nhận được rất nhiều lời khiếu nại về Vũ nhân, cũng cần phải xử lý nhưng hắn biết Lam Tiểu Sí có thai nên mới chỉ tên hai người kia
Phượng Chứ trừng mắt nhìn Bạch Ế, ai cũng biết lần này là đi chịu tội, sao mà vui cho được. Hắn nói “ta không đi đâu, ai rảnh mà đến đó nghe đám nhân sỉ giang hồ dài dòng