Không khí trong Lạc Nhật thành không tốt lắm, rất nhiều người đều không hài lòng với kết quả này
Lam Tiểu Sí cũng hiểu, một khối thịt béo như thế, Vũ tộc độc chiếm một mìn là không dược, nàng cần một người ủng hộ. Tiên Tâm các thì không thể trông mong nhưng triều đình lại có thể. Nộp thuế thôi mà, về sau giá nấm ở Lạc Nhật thành đều do nàng định đoạt, một chút thuế đều có thể chấp nhận được
Mọi người im lìm uống rượu, Lam Tiểu Sí an bài Vũ Văn Siêu và Mộ Tài Linh ở trong thành. Vì có Vũ Văn Siêu và Mộ Lưu Tô nên những người khác không dám sinh sự, đành phải rời đi.
Đợi mọi người đều đi hết, Lam Tiểu Sí nói “các phụ thân ở lại một chút đi”
Ôn Mê, Kim Chỉ Đinh Lan và Mộ Lưu Tô đều quay đầu trừng mắt nhìn nàng
Lam Tiểu Sí nghiêm mặt nói “con suối Trường Sinh tuyền Già Dạ để lại đã khô cạn”
Sắc mặt ba người đều rất khó coi. Đây cũng là bình thường, lúc trước Già Dạ cũng lộ ra, con suối này trong vòng năm ngày cần dùng máu của mười người để điều hòa. Đám người Ôn Mê đi tới chỗ con suối, quả nhiên toàn bộ Trường Sinh tuyền đã ngưng thành dạng muối tin
Mộ Lưu Tô hỏi “nghe nói Vi Sinh Từ từng đánh cắp Trường Sinh tuyền của Lạc Nhật thành, hơn nữa số lượng không ít. Chẳng lẽ lúc đó các ngươi không phát hiện ra Trường Sinh tuyền sẽ ngưng kết sao?”
Lam Tiểu Sí “mọi thứ đều do cha ta xử lý, ta đi đâu phát hiện? Khi ta lấy tới tay cũng không có ngưng kết”
Ôn Mê “bên trong bỏ thêm máu huo7u”
Lam Tiểu Sí ngạc nhiên “cái gì?”
“Lam Phỉ không nói với ngươi? Vân Thải Chân đã sớm phát hiện ra Trường Sinh tuyền sẽ ngưng kết, vì thế mới bỏ thêm máu hươu để điều hòa. Vũ tộc có Mộc Băng Nghiên, ta nghĩ phương pháp bảo tồn hẳn giống nhau”
Lam Tiểu Sí nghiến răng “cha ta đúng là tên vương bát đản”
Một câu của nàng, ba người đều sầm mặt.
Mộ Lưu Tô nói “lần sau khi ngươi mắng Lam Phỉ, có thể nêu rõ tên hắn không? Hai người bọn họ không ngại nhưng ta sẽ để ý”
Kim Chỉ Đinh Lan “ta cũng để ý” Sau đó hai người nhìn thoáng qua Ôn Mê, hắn thật là vương bát đản
Ôn Mê tức giận, dở khóc dở cười, hai người các ngươi là người lớn lại so đo với một đứa nhỏ làm gì
Ba người cha thần sắc khác nhau, Lam Tiểu Sí cười vui vẻ “ vậy bây giờ phải làm gì? Sao ngươi không nhắc nhở ta một tiếng”
Ôn Mê “Già Dạ luôn dùng máu người để bảo tồm, bên trên dính đầy máu tanh, không có cũng được”
Lam Tiểu Sí “vậy của cha ta thì phải làm sao? Nếu Kỳ tộc không trở về, sợi nấm trong cơ thể mọi người sẽ hút máu ăn thịt các ngươi”
Ôn Mê “ngươi thực sự không có cách hay là muốn ép ta phải nói?”
Lam Tiểu Sí chớp to mắt vô tội
Ôn Mê nói “sau khi Mộc Băng Nghiên đến, thấy sợi nấm trong cơ thể Tiểu Từ lại không hề kinh ngạc, cho thấy hắn đã biết chuyện phấn nấm ở Lạc Nhật thành có thể phát triển thành sợi nấm. Hơn nữa hắn cũng rõ đặc tính của sợi nấm như lòng bàn tay, hắn biết dùng máu hươu dung hòa Trường Sinh tuyền có thể khiến nước suối không ngưng kết nhưng Già Dạ lại không biết. Điều này chứng tỏ, Lam Phỉ và Già Dạ có giao dịch nhưng vẫn luôn có điều giữ lại. Lạc Nhật thành không có đại phu y thuật cao, việc nuôi dưỡng sợi nấm, Mộc Băng Nghiên giúp không ít đâu nhỉ?”
Lam Tiểu Sí chưa lên tiếng, Mộ Lưu Tô đã cướp lời “ý ngươi là Lam Phỉ luôn cấu kết với Già Dạ?”
Lam Tiểu Sí vội nói “chân chính cấu kết với Già Dạ, e là không phải hắn nha”
Mộ Lưu Tô hừ một tiếng, hiểu nàng đã biết chuyện của Vũ Văn Siêu, liền nói “nếu không có Hạo Thiên Xích Huyết của Vũ tộc, cục diện đâu có hỗn loạn như thế?”
Lam Tiểu Sí “có quỷ mới biết Già Dạ lấy Hạo Thiên Xích Huyết từ đâu ra, sao ngươi không nói trong tay Ôn cha ta cũng do Lam cha cung cấp?”
Mộ Lưu Tô “ngươi bớt mồm mép tép nhảy đi, Lam Phỉ không thể lưu”
Lam Tiểu Sí cao thấp đánh giá hắn, Mộ Lưu Tô bị nàng nhìn đến không được tự nhiên, hỏi “làm gì?”
“Mộ cha, tuy ngài chỉ là kế phụ ta nhưng ta vẫn rất quan tâm ngươi. Từ lần đầu tiên gặp ngươi, ngươi đã ra sức muốn giết chết Lam cha ta. Ta thực sự rất tò mò, vì sao vậy?”
Mộ Lưu Tô trừng nàng “hồ ngôn loạn ngữ cái gì? Lam Phỉ lạm sát kẻ vô tội, không buông tha cho cả cha ruột, cốt nhục chí thân. Ác đồ như vậy, ai cũng muốn giết”
“Không đúng. Ah, năm xưa, Tiểu Từ đột nhiên bị trúng Huyễn khởi la, đến nay vẫn chưa rõ ràng chân tướng. Mộ cha, ngươi vội giết Lam cha ta để diệt khấu sao? Ta rất nghi ngờ nha”
Mộ Lưu Tô rùng mình, nếu Lam Tiểu Sí gièm pha với Vi Sinh Kỳ, hậu quả e là rất nghiêm trọng, liền nói “Lam Tiểu Sí, ngươi hiện là Vũ tôn, có những lời không được thuận miệng nói lung tung”
“Thực ra, ta đối với chân tướng năm đó không có hứng thú” Mộ Lưu Tô ngoài ý muốn, Lam Tiểu Sí cười hì hì “nếu không, cơ sở ngấm triều đình an bài dưới chân Cửu Vi sơn lúc này đã ở trước mặt cha chồng ta”
Mộ Lưu Tô cùng nàng đối diện, hai người đều nhìn thấy ánh lửa trong mắt nhau. Tình thế hiện tại rất rõ ràng, nếu Lam Tiểu Sí đã có nhân chứng, vật chứng, như vậy nàng và Vi Sin thế gia đều không thể giữ lại
Lam Tiểu Sí noi “thế nào? Hiện tại không chỉ Lam cha ta mà cả ta cũng muốn giết để diệt khẩu?”
Mộ Lưu Tô không nói lời nào, nàng bồi tiếp “nếu chuyện đó truyền đi, làm cho người trong thiên hạ biết được, vậy chẳng lẽ toàn bộ người trong thiên hạ đều không thể giữ lại?”
Mộ Lưu Tô tâm niệm xoay chuyển, nếu thực sự giao phong với nàng, Thanh Tỏa sẽ rất thương tâm. Huống chi nha đầu này tính tình cổ quái, Vũ tộc không ít cao thủ, Ôn Mê sẽ không đứng nhìn, Cửu Vi sơn lại là phiền toái lớn, thắng bại khó phân. Hắn liền nói “đừng để ta cảm thấy lúc trước không nghe lời tiên chủ là sai lầm”
“Sai hay đúng, trong lòng mình biết rõ”
“Ngươi muốn thế nào?”
“Ta không muốn thế nào cả. Thù cũ năm xưa, nhắc tới vô tích, hơn nữa ta cũng tin, chủ mưu chuyện lúc đó kho6g phải là ngươi”
Mộ Lưu Tô giật mình ngạc nhiên
“Người dùng Huyễn khởi la lúc đó sao có thể đoán trúng hậu quả tinh chuẩn như thế? Ta cảm thấy mẹ chồng ta chưa hẳn là chết trong tay Tiểu Từ, đương nhiên chuyện đã qua nhiều năm, cũng không cần khai quan nghiệm chứng. Ta chỉ biết chủ mưu sau màn trước giết chết mẹ chồng ta, làm cho cha chồng ta trong cơn phẫn nộ mà giết chết Tiểu Từ, hắn rất rõ tình cảm của cha chồng và mẹ chồng ta, biết cha chồng tay sẽ không tái giá, tay nhiễm máu của thê nhi, có thể phát điên hoặc tự sát. Kế từ đó, Vi Sinh thế gia chấm dứt”
“Khi nào thì ngươi biết được chuyện này?”
“Từ sớm rồi, khi ta lần đầu lên Cửu Vi sơn, nhìn thấy Tiểu Từ phát cuồng, sau đó phát hiện ra Huyễn khởi la trong cây đuốc trên vách núi và trong ngọn nến ở thạch lao. Khi đó ta nghĩ, biện pháp giết người không thấy máu như vậy không giống như là kẻ thù giang hồ gây nên. Mà kỳ lạ là sau khi đối phương đắc thủ, Vi Sinh Từ không chết, Vi Sinh Kỳ không phát điên, vì sao hắn lại đột nhiên thu tay? Đánh hổ không chết sẽ lưu lại mối họa, như vậy không kỳ quái sao?” Lam Tiểu Sí ngước đầu, mỉm cười với Mộ Lưu Tô “về sau ta lại phát hiện ra một trùng hợp, sau khi Tiểu Từ gặp chuyện không may không bao lâu, tiên vương băng hà”
Mộ Lưu Tô toàn thân đổ mồ hôi lạnh
Ôn Mê nói “Tiểu Sí, Vi Sinh Kỳ tính cách xúc động ngay thẳng, Vi Sinh Từ tuy ngoài mặt không nhắc tói việc của mẫu thân nhưng luôn canh cánh trong lòng. Ngươi ngàn vạn lần đừng nói trước mặt phụ tử bọn họ, nếu không hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi”
Lam Tiểu Sí nhún vai “Mộ cha, người đều có làm sai, cũng không thể rộng rãi với mình mà nghiêm khắc với người khác, đúng không?”
Mộ Lưu Tô “nếu việc của Lam Phỉ có thể thương lượng, như vậy việc này có thể không nhắc tới không?”
“Ta hiện là con dâu của Vi Sinh thế gia. Vi Sinh thế gia luôn nhân khẩu đơn bạc, ta cảm thấy chủ mưu chuyện năm xưa đã chết, không cần lấy tính mạng người sống để đổi lấy khoái ý ân cừu”
Mộ Lưu Tô gật đầu “ngươi chuyển cáo tới Lam Phỉ, bảo hắn tự giải quyết cho tốt”
Lam Tiểu Sí tươi cười ngọt ngào “Ta sẽ”
Ôn Mê và Kim Chỉ Đinh Lan nhìn nhau. Ôn Mê nói “Tiểu Sí, ngươi muốn Lam Phỉ trở về, còn luôn cố gắng, cha thật cảm động. Nhưng thù hận của hắn với Tiên Tâm các làm cha không thể tươi cười với hắn. Nếu hắn muốn trở về, có thể nhưng nếu hắn lại chấp chưởng Vũ tộc, như vậy tâm huyết bao lâu nay của ngươi đành uổng phí, Vũ tộc lại trở thành yêu ma trong mắt bao người”
Lam Tiểu Sí trầm mặc. Kim Chỉ Đinh Lan vỗ vai nàng “kết quả đã không tệ rồi, đúng không?”
Lam Tiểu Sí gật đầu “vẫn là nghĩa phụ tốt nhất, hừ”
Kim Chỉ Đinh Lan gật đầu. Tiểu nha đầu này thật thú vị, có đôi khi sắc bén khiến Mộ Lưu Tô cũng không đỡ nổi, có lúc lại vô cùng ngây thơ, mười phần tư thái nữ nhi
Chuyện của Lam Phỉ, mọi người đều có chung nhận thức. Ôn Mê, Mộ Lưu Tô và Kim Chỉ Đinh Lan liền đi tìm Mộc Băng Nghiên trao đổi về phấn nấm
Lam Tiểu Sí đi ra khỏi tòa thành, bụng lớn nên nàng đi rất chậm, đột nhiên nàng dừng bước. Dưới ánh đèn, Vi Sinh Từ hồng y tóc đen, thẳng người đứng ở cửa. Hai người thực sự đã lâu không gặp. Lam Tiểu Sí vẫn không nhúc nhích, hắn đành phải tự mình tiến lên, đứng trước mặt nàng
Lam Tiểu Sí hai mắt ngấn lệ, hồi lâu mới mỉm cười nói “ngươi đã khỏe rồi sao?”
Vi Sinh Từ “Vân đại phu nói chỉ cần không dùng nội lực sẽ không có chuyện gì” Thương thế của hắn chuyển biến rất chậm
Lam Tiểu Sí chỉ ô một tiếng rồi gục đầu xuống, không nói thêm gì
Vi Sinh Từ cũng không lên tiếng, hắn ở cùng nàng, luôn là nàng ra chủ ý, nay nàng im lặng, hắn cũng trầm mặc
Hồi lâu, Lam Tiểu Sí nói “gần đây giang hồ bận rộn, Từ thiếu gia có muốn về Cửu Vi sơn một thời gian không?”
Vi Sinh Từ nhíu mày “ngươi cũng đi”
Lam Tiểu Sí lắc đầu “ta còn phải ở lại Lạc Nhật thành một thời gian”
“Ta cũng không đi”
“Tiểu Từ, ta…” Lam Tiểu Sí không muốn kích thích hắn, châm chước dùng