Tiêu Lạc mỉm cười bước vào trong xe, rất xa cách " Tôi muốn đến trường đại học A"
Không nhanh không chậm, giọng cô không ngọt ngào không quyến rũ, mà là giọng nói trong trẻo, thanh âm hồn nhiên.
Trình Tranh ừ một tiếng lạnh lùng, đi được hơn nửa quãng đường hai người không nói với nhau lời nào, lúc còn ở Trình gia cô đã buồn ngủ lắm rồi, mà giờ trong xe im lặng khiến cô càng buồn ngủ hơn, cho đến khi tiếng chuông điện thoại của Trình Tranh vang lên một cách thiếu kiên nhẫn, Tiêu Lạc mới dần tỉnh táo lại.
Trình Tranh cầm lấy điện thoại, nghe máy, phía bên kia là một giọng nữ đầy mị hoặc, mang lại cho cô cảm giác ớn lạnh sống lưng.
Tiêu Lạc mơ hồ không nghe rõ đối phương nói cái gì, chỉ nghe thấy Trình Tranh ậm ừ vài câu cho có.
Sự tò mò của cô trỗi dậy, cô muốn xem người con gái đấy đang nói chuyện gì mà cứ cười suốt.
Vốn cứ tưởng một tên thiếu gia lạnh lùng ưu tú như Trình Tranh thì sẽ không có lịch sử đen ở ngoài, khi Trình Tranh vừa tắt máy, suy nghĩ của Tiêu Lạc đã ngay lập tức vả đôm đốp vào mặt cô.
Ai cũng phải có tình nhân bên ngoài thôi, chẳng qua vẻ bề ngoài của người đó đã che giấu đi hết.
Sao cô cứ cảm thấy, đàn ông trên đời này chả có thằng nào tốt cả.
Cô rất muốn cười cái suy nghĩ vớ vẩn của mình, bỗng nhiên cô mới phát hiện ra, trên tay của mình vẫn còn hộp quà mà lúc nãy Lục Thư Nhã bảo cô đưa cho Trình Tranh, cô quên sạch, không nhớ gì cả.
Tiêu Lạc vội lấy hộp quà đó ra trước mắt, rồi lại đưa cho Trình Tranh
" Cái này...!là quà chúc mừng.
Lúc nãy tôi quên đưa cho anh, nếu anh không thích thì có thể ném nó đi! " Cô hơi lúng túng không biết nói thế có được không
" Cảm ơn!" Một giọng nói trầm ấm mà lạnh như băng vang lên bên tai cô.
" Không cần cảm ơn.
" Tiêu Lạc đặt hộp quà để cạnh Trình Tranh, vội rút tay về.
Tiếng chuông điện thoại lại một lần nữa vang lên, là của cô, người bạn cùng phòng kí túc xá của cô Mộng Đình gọi
" Tô Tiêu Lạc của tôi ơi, chị đi đâu sao bây giờ còn chưa thấy thân xác trong phòng thế? Chị có biết lúc nãy Lý giáo sư tìm cô không? " Mộng Đình như kiểu đang gào thét trong tuyệt vọng vậy, chắc hẳn là cô nàng đang không ở kí túc xá.
Tiêu Lạc giật bắn mình " Cái gì? Lý giáo sư tìm tao? "
" Chính xác! lão ấy còn bảo khi nào m về trường thì mau chóng qua tìm lão! Tốt nhất là mày đừng có về, sáng mai đứng lên giảng đường nữa, xin nghỉ một hôm! "
" Tao đang trên đường về, muộn thế rồi giáo sư tìm tao làm gì? "
" Ai mà biết được! Lão ấy đâu có nói, lúc nãy Lộ Khiết và