Chương 15: Trời lạnh
Khi Lý Thành đến nơi, hắn nhìn thấy Cố Minh Châu nằm như chết rồi trong bụi hoa dại gần đó..
Lý Thành : ... không nói thành lời.
Cô cứ lăn mấy vòng bên đây rồi lại lăn mấy vòng bên kia nhìn y như Tiểu Lang vẫn thường hay làm..
Đầu Lý Thành đầy vạch đen, giờ hắn đã hiểu sao Tiểu Lang chỉ gặp cô một lần mà đã thân, thì ra cô cầm tinh con chó.
Tiểu Châu đệ đệ, người đang làm gì thế ?
Cố Minh Châu ngồi bật dậy, phủi phủi người nhìn Lý Thành nói :
Ta đang trao đổi với đất mẹ về việc đại sự, Lý huynh tìm ta có việc gì ? cô trả lời cho có lệ, ai kêu cô đang rối trí thì bị hắn bắt gặp.
Lý Thành khó hiểu nhưng không truy hỏi thêm, mấy người đạo nhân luôn kỳ lạ thế ứ, mà đây là phương thức lần đầu hắn thấy .
Lý Thành nhanh chóng đem toàn bộ sự việc và tình hình nói ngắn gọn cho Cố Minh Châu hiểu. Cô nghe xong từ nét mặt đang kiểu ngả ngớn bất cần đời sang trầm ngâm một tí. Nói vậy thì ra kẻ địch của nam chính khá nhiều, nam chính lại yếu thế đến vậy, việc giữ mạng còn không xong làm gì có đủ thực lực gầy dựng cơ nghiệp chứ. Cô giữ trạng thái tiếp tục rầu.
Không biết Tiểu Châu đệ có phát hiện điểm khả nghi hay cao kiến gì không ? hắn thấy Cố Minh Châu nghe xong nét mặt lại ai oán như vậy, chẳng hiểu nổi người này đang nghĩ gì, đứng chờ cả buổi vẫn không có phản hồi. Đến khi Lý Thành định rời đi thì cô mới lên tiếng
Nếu sắp tới ta với tứ điện hạ có ai gặp phải nguy hiểm, thì huynh nên nhớ, chắc chắn chúng ta không sao cả, phải cho người nhanh chóng giải cứu là được
Lý Thành nghe vậy giật mình : điện hạ sẽ gặp nguy hiểm ư
Cố Minh Châu cũng không ngần ngại gật đầu Um . Sao hắn không quan tâm cô chút nào vậy, cô cũng sẽ gặp nguy hiểm đấy, thật thiên vị.
[...]
Lý Thành nhanh chóng bẩm báo việc này với Đế Vân Mãnh. Hắn nghe xong không có chút biểu lộ gì là lạ. Đến đây mà hắn không gặp nguy hiểm gì mới là chuyện đáng sợ đấy, hắn đã chuẩn bị tâm lý rồi.
Buổi xế chiều cả đội quân nhanh chóng đi đến gần nguồn nước lớn dựng lều nghỉ ngơi.
Binh lực Lý Thành huấn luyện rất tinh nhuệ, nên mọi việc nhanh chóng được chuẩn bị tốt..
Cố Minh Châu tự mình đi dạo xung quanh, thói quen tìm xem có thảo dược gì quý xung quanh không ? Trong doanh trại toàn nam nhân là nam nhân, cô không có hứng thú ngồi ăn uống nói chuyện phiếm với bọn họ.
Cô thấy xa xa có mấy ngư dân khu vực này đang nướng cá ăn. Mùi vị thật là thơm nhe, cô theo làn khói đi đến chổ bọn họ. Cả đám đang ngồi ăn cá rất ngon lành.
Bụng Cố Minh Châu cũng soi ọt ọt, cô tính lại làm quen xin ít thức ăn. Vừa tiến đến chưa kịp mở miệng thì thấy mấy người đó nằm xuống ôm bụng la đau. Cô vội đi đến bắt mạch cho một người gần nhất..
Cô ... cô là ai.. ta .. Aaaa ta đau bụng quá một người trung niên cảnh giác la lên..
Các người đã ăn những thứ gì ? Cô vừa hỏi vừa nhanh chóng bắt mạch
Chúng tôi chỉ mới bắt cá dưới suối lên nướng ăn như cô thấy thôi.. aaa
Tất cả đều bị tình trạng giống nhau, tức nghĩa cá có độc, cô nhìn phần cá còn thừa lại cầm lên ngửi..
Đây.. đây là thuốc sổ hèn chi họ ôm bụng kêu đau. Đi ra xong là hết. Nhưng cá sao lại có thuốc sổ được ?
Cố Minh Châu vẫn cho mỗi người một số viên thuốc để cầm lại nhanh chóng. Cô nhìn mặt nước dưới suối cau mày..
Nguy rồi Cố Minh Châu hiểu ra nguồn nước đã bị hạ độc, cô phải về nhanh thông báo.
Về đến nơi thì thấy một đoàn người đang canh gác tập luyện, còn một nhóm đang ăn..
Ngừng lại , không được uống nước dưới suối này , chúng có thuốc đó Cô kêu thật to.
Đế Vân Mãnh và Lý Thành cũng nghe thấy, hai người họ trong lều đi ra