Chương 60: Nam thần tiên giới
Trong căn phòng thật tối, tối đến độ tiết kiệm điện luôn.
Lục Tư Phiên cười cười, hắn đến thế giới này cũng chưa lâu, đâu gây thù chuốt oán gì với ai, tại sao đột nhiên lại bị bắt cóc thế này. Không lẻ là những fan cuồng làm sao..
Ngồi tỉnh queo tư duy vì sao mình bị bắt cóc, những người xung quanh đang canh giữ cũng thấy đây là một người thần kinh thép. Từ lúc bắt hắn về tới đây đều không nói tiếng nào.
Hay tên này bị bắt cóc thành quen luôn rồi..
Hệ thống tự tìm trò chơi cho đỡ nhàm chán. Hắn tự khởi động tất cả đèn, sau đó tắt, rồi cho chạy theo nhịp điệu.. Nhìn nơi đen tối nhanh chóng trở thành như một quán bar đèn nhạc đầy đủ..
Chuyện gì thế ? một tên canh gác lên tiếng
Tôi không biết .. Có khi nào hệ thống điện bị vấn đề ? Kiểm tra nhanh đi, ông chủ sắp đến
Để tôi kiểm tra
Cả đám người bận rộn kiểm tra, sữa chửa.. Nhưng cũng vô phương với chúng... Không rõ nguyên nhân từ đâu, tất cả điều bình thường mà.
Tiếng bước chân ngày càng đến gần. Lục Tư Phiên cũng ngừng chơi, đèn sáng trưng.. Hắn bắt đầu quét tín hiệu, tra thân phận..
Tưởng Khởi bước qua người đó đang ngồi giữa phòng. Hắn lên ghế chủ toạ của mình ngồi xuống. Mặt lạnh hơn mọi khi. Đây là nơi hắn thẩm tra những người gây bắt lợi cho Tưởng gia.
Ra hiệu cho Lý Trung mở bao trùm đầu tên kia ra. Vừa nhìn thấy mặt người bị bắt cóc, Tưởng Khởi nhìn rất kỹ ánh mắt. Không hề giống hắn chút nào..
Quay sang hỏi Lý Trung : Có giống không ? Tưởng Khởi mở kính ra chớp mắt mấy cái..
Ngài.. hắn chưa hiểu lắm, sao lại chớp mắt với hắn thế kia chứ. Ôi con tim bé nhỏ sắp đổ gục rồi.. Mắt thiếu gia đẹp thật.
Tưởng Khởi liền bắn ánh mắt sắt như đau cắt, Lý Trung mới hồi hồn hiểu ra.. là so sánh ánh mắt. Hắn nhìn qua nhìn lại, nhìn nghiên nhìn dọc..
Không hề giống chút nào Lý Trung liền khẳng định. Tên ngồi bên dưới đúng đẹp trai nổi trội, nhưng so với thiếu gia vẫn còn thua xa lắm. Phân cách giữa tiên và phàm rõ rệt.
Tưởng Khởi hài lòng gật đầu.
Lục Tư Phiên đang tập trung quét. Một bản số liệu đã hiện trong mắt mình. Hắn phân tích đối chiếu xong, chỉ mất vài chục giây hắn đã giật cả mình.
Ngước nhìn người đang ngồi trước mắt.
Lại tự mình cười rồi lẫm bẫm : Đúng là như nhân loại thường có câu : duyên phận, không biết Tiểu Châu Nhi có nhận ra không nữa ? Thật là không cần tìm đâu xa, người ở ngay trước mắt rồi
Lý Trung nghe hắn nhảm cái gì đó liền quát Ngươi muốn nói gì ?
Lục Tư Phiên nhướng mày : Ta đang tức bản thân mình, ta đã chọn một ngoại hình gọi là xuất chúng lắm rồi, nhưng ngươi xem đi, cái tên ngồi trên kia lại đẹp đến độ.. đến độ .. mấy cô gái trên mạng thường có câu gì ta
À nhớ rồi.. đẹp đến độ không thuộc về nhân gian hèn chi hắn lựa chọn những mẫu mặt cao cấp nhất vẫn thua xa.. Sau khi quay về phải cập nhật loại hình mẫu nam thần tiên giới mới được.
Tưởng Khởi không có thời gian ngồi nghe tên này nói điều khó hiểu. Hắn thật thấy mắt thẩm mỹ của Tiểu Châu có vấn đề trầm trọng nha. Lại đi ôm và đụng chạm tên này. Hắn không phải nhìn ngon hơn sao ?
Ngươi và Cố Minh Châu có quan hệ gì ? Tưởng Khởi uy nghiêm như hỏi cung tội phạm.
Lục Tư Phiên đột nhiên cười rộ lên, hắn ta cười lăn lốc như một đứa trẻ lên ba..
Ngươi cười cái gì ? Lý Trung bên cạnh quát, tên này nhìn có vẻ chẳng sợ điều gì.. Dù hắn đang bị bắt giam, gặp nguy hiểm.
Theo chỉ số quét được cho thấy, vị đây đang ghen người