Hạng đế lý uyên cùng các phi tần đã an vị xong, lúc này mọi người mới chậm rãi hạ mông ngồi xuống ở chỗ của mình.
Sau mấy câu xã giao, vài lời phát biểu của hạng đế lý uyên và hoàng hậu triệu cơ thì yến tiệc chính thức bắt đầu. tiếng nhạc cung đình một lần nữa lại được tấu lên, từ bên hành lang cánh phải của điện thái hoà, một đoàn người đông đảo nối nhau bước ra, rồi tiến hành biểu diễn...
Những màn ca múa đặc sắc, hoa lệ, những tiếng vỗ tay tán dương, những lời chúc tụng, tất cả cùng tạo nên một bầu không khí vui tươi, rộn ràng, thật là hứng khởi. hạng đế lý uyên đã cười rất nhiều, chuyện trò cũng chẳng ít. trong quá trình này, thỉnh thoảng hắn cũng hướng mấy vị sứ thần đối ẩm xã giao.
Sứ thần đại trần, sứ thần đông hồ, ai nấy đều tỏ ra kính cẩn, hân hoan, vui chung với niềm vui của người dân nước hạng. riêng đoàn sứ thần đại liêu... thái độ của bọn họ vẫn còn cao ngạo lắm. nhất là quận chúa đông kha. tuy những lời nàng nói ra đều nằm trong khuôn khổ, song ngữ khí của nàng, kính ý thật là chẳng đáng bao nhiêu. cảm giác kiểu đối với nàng, hạng đế lý uyên cũng chỉ như một vị "vương" trong thiên hạ mà thôi. "đế", hãy còn chưa xứng.
Lý uyên là con người nhạy bén, dĩ nhiên sớm đã nhìn ra. hắn biết đêm nay vị đông kha quận chúa này thể nào rồi cũng sẽ đứng lên "kiếm chuyện".
Ánh mắt lý uyên liếc sang vị trí của trần tĩnh kỳ.
Trần tĩnh kỳ cảm nhận được, liền hướng hắn đáp lại, bằng một cái gật đầu nhè nhẹ, ý bảo hắn hãy an tâm.
...
Các món lễ vật đã được dâng tặng, mấy nhóm ca cơ của hoàng cung nhạc phường cũng sớm đã lui hẳn vào bên trong, lúc này, "tiết mục" đặc sắc nhất mới thực sự bắt đầu: thi thố văn chương.
Giống như mọi năm, năm nay một cuộc thi ứng đối lại được lý uyên cho tổ chức. như cũ, được cử ra đề vẫn là ba vị đại học sĩ nguyễn chánh, trần thừa ân, cao văn đạt. về phần những đối tượng tham gia... đại khái có thể chia làm mấy nhóm nhỏ như sau: thái tử lý long tích, cửu vương lý long thành, đoàn sứ đại trần, đoàn sứ đông hồ, và cuối cùng thì chính là đoàn sứ liêu quốc với sự dẫn dắt của quận chúa đông kha.
Từ những thông tin đã thu thập trước đó, trần tĩnh kỳ biết được sứ thần mà đại trần cử đi lần này là nguyễn bá chứ không phải phạm đăng giai giống như mọi năm. tương tự, ở phía đông hồ, người đi sứ cũng đã thay đổi, thay vì đề thanh thì đang hiện hữu đây lại là biện lý. điểm chung của hai vị sứ thần này là đều còn rất trẻ, ước tính tuổi chỉ độ khoảng ngoài ba mươi mà thôi.
Trường giang sóng sau xô sóng trước, đại trần và đông hồ nếu có xuất ra một thế hệ nhân tài thì cũng chẳng phải điều gì đáng để ngạc nhiên. thậm chí kể cả khi tài năng của bọn họ vượt trội hơn hẳn những bậc tiền bối đi trước là phạm đăng giai, đề thanh đi nữa. trần tĩnh kỳ chỉ nghe cho biết chứ cũng không lưu tâm tìm hiểu. khiến hắn bận lòng, duy chỉ mỗi đoàn sứ thần nước liêu.
Vị đông kha quận chúa kia quả thật rất đỗi phi thường, là bậc tướng tài trăm năm hiếm có. luận sức lực, một màn cử đỉnh của nàng hôm nọ đã chấn nhiếp tất thảy những người có mặt; còn nếu bàn mưu trí...
"mười bốn tuổi bắt đầu xông pha trận mạc, trải qua hơn sáu năm chinh chiến,