- cao khanh gia nói như vậy là không đúng. trần - hạng đã sớm giải can qua, hôm nay chính đương giao hảo thuận hoà. ta nhận tĩnh kỳ làm nghĩa tử, thế lại càng thắt chặt tình bang giao hai nước, nào có điều chi bất ổn?
Dời ánh mắt sang nguyễn bá, lý uyên lại bảo:
- về phía đại trần quốc, ta vốn đã sai người thông báo đến trần đô, tin tưởng thiên đức hoàng đế cũng sẽ vui vẻ thuận tình. vậy nên sứ thần đừng lo ngại.
- khải bẩm hoàng thượng...
Lý uyên khoát tay, tỏ ý không muốn nghe thêm những lời của nguyễn bá. bên này, thái úy cao bình cảnh cùng những người khác trông thấy tình hình như vậy cũng biết điều im lặng. hoàng thượng đã thể hiện rõ lập trường, sớm quyết định, bọn họ có nói thêm nữa lại được gì? huống hồ, dụng ý bên trong chuyện này, mấy người bọn họ vẫn chưa quá tỏ tường.
Vấn đề cứ vậy mà trôi qua. đối với thân phận mới của trần tĩnh kỳ, dù muốn dù không thì người ta cũng buộc lòng phải chấp nhận. quận chúa đông kha thì dĩ nhiên chẳng thể nào vui được. bực mình là khác. nếu như trần tĩnh kỳ chỉ là một vị cần thanh đại học sĩ của hạng quốc thì quá dễ để cho nàng châm chọc, công kích. bằng với thân phận nghĩa tử của hạng đế lý uyên giống hiện tại... có muốn cũng chẳng thể mỉa mai, dè bỉu gì được.
Trên danh nghĩa, trần tĩnh kỳ hiện chính là một vị hoàng tử của đại hạng! hắn đương nhiên có tư cách đại diện cho triều đình hạng quốc thi thố tài năng!
"lý uyên, con cáo già này..."
Nén giận làm vui, quận chúa đông kha hướng trần tĩnh kỳ nói câu chúc mừng, miệng cười rất tươi.
Phía bên đây, trần tĩnh kỳ cũng tỏ ra nồng nhiệt tiếp đón, cùng nàng nâng lên vò rượu miên lý nồng cay, uống từng ngụm lớn.
Tiếng nhạc cung đình một lần nữa nổi lên, từ hai bên lối đi của điện thái hoà, một nhóm ca cơ nối nhau tiến ra, trình bày những điệu múa. bầu không khí chả mấy chốc đã lại trở nên ồn ào, náo nhiệt...
...
Đêm hôm ấy trần tĩnh kỳ đã không về cùng thái tử lý long tích, thay vào đó, hắn được hạng đế lý uyên cho người hộ tống. thời điểm về đến phủ, vừa tiến qua cửa lớn, toàn thân hắn đã liền đổ gục vì quá say.
Cái này không thể đổ lỗi cho hắn, chỉ có thể trách quận chúa đông kha. trong buổi yến tiệc, trừ bỏ sự thách đố văn chương ra thì đông kha nàng còn dùng liệt tửu để gây khó dễ. loại rượu miên lý kia, độ mạnh thực khiến cho người ta phải choáng ngợp. nếu không phải bản thân có tửu lượng hơn người, chỉ e trần tĩnh kỳ hắn đã sớm gục ngã ngay tại đương trường.
...
"đông kha, nữ nhân này thật đúng là chẳng dễ chơi chút nào."
Sáng hôm sau, trần tĩnh kỳ thức dậy, thấy đầu mình đau như búa bổ. ngẫm chuyện đêm qua, trong dạ hắn lại nổi lên một hồi cảm khái. trong đời mình, đây là lần đầu tiên hắn gặp một nữ cường nhân giống như vậy.
So văn chương đối đáp, trần tĩnh kỳ hắn có thể thắng đông kha nàng, nhưng xét công phu quyền cước, cầm binh đánh trận... hắn hơn được sao?
Rốt cuộc, "đông kha" - danh tự này vẫn cứ là mối lo...
- ông thấy sao rồi?
Trần tĩnh kỳ uống xong chén thuốc, ngẩng đầu lên nhìn cô gái trước mặt. trên gương mặt khả ái của cô thiếu nữ hiện giờ, hai chữ "quan tâm" thực không khó để nhìn ra.
- ngọc chân, lại để cho nàng phải lo lắng rồi.
- sao ông lại uống nhiều như vậy? lần đầu tiên ta thấy ông say mèm tới độ không thể tự mình bước đi đấy.
- chuyện này... là do quận chúa đông kha.
- quận chúa đông kha?
Trần tĩnh kỳ gật đầu, đem sự tình kể rõ.
- thì ra là như vậy.
Lê ngọc chân nghe qua, thoáng trầm ngâm rồi nhận xét:
- vị quận chúa đông kha này quả đúng là không đơn giản một chút nào.
- coi bộ ngọc chân nàng đã có một đối thủ xứng tầm rồi đấy.
- hửm? ý ông là sao?
Trần tĩnh kỳ rướn người