Thần tử dẫu cao đến mấy, trọng đến mấy thì vẫn phải cúi đầu, mệnh vẫn nằm trong tay kẻ khác. kể đâu xa, lâm hào kia chính là ví dụ.
Thuở ấy, lúc lý uyên mới lên ngôi, khi còn đương chức đại tướng quân, quyền lực của lâm hào có ai qua được? đứng trước hắn, lý uyên còn phải kiêng nể ba phần. giữa triều đường, một lời hắn nói ra, sức nặng tựa ngàn cân. còn như xét bên ngoài cấm cung hoa lệ, ở trong lòng người dân nước hạng, uy vọng của lâm hào, của lâm gia vẫn cứ là số một.
Quyền uy là vậy, song lâm hào cũng không vì thế mà tỏ ra kiêu ngạo, lấn lướt quân vương. lâm gia bọn họ đối với lý uyên vẫn nhất mực trung thành. nhưng rốt cuộc thì sao? khi vừa ổn định được ngai vàng, lý uyên lập tức hạ lệnh bãi bỏ chức vị đại tướng quân, từng bước thu hẹp quyền lực của lâm gia, ép cho lâm hào phải lui về đất tương ở ẩn. nếu không vì liêu quốc có dã tâm xâm chiếm đất nước, dám cá cả đời lâm hào cũng đừng mong khôi phục chức vị. an phận làm một tương kính hầu, đấy vốn là ý muốn của lý uyên.
"quân sử thần tử, thần bất tử bất trung", từ xưa đến nay, có biết bao trung thần đã vì câu nói này mà đành bỏ mạng? thiên tử là con trời, ý vua chính là ý trời.
Trần tĩnh kỳ không chấp nhận điều đó, bị người thao túng, chỉ với một câu nói liền khiến mình mất đi tất cả. hắn phải làm chủ vận mệnh của mình. điều đó cũng đồng nghĩa hắn phải trèo lên ngôi vị cao nhất, nắm giữ quyền uy lớn nhất.
Thiên tử... hắn muốn làm thiên tử!
Nỗi lòng của trần tĩnh kỳ, lê ngọc chân hoàn toàn thấu hiểu. nàng biết, những năm tháng ở trần quốc hắn đã sống rất khổ, bao năm qua trên đất hạng cũng chưa được bình yên. từng ngày, từng giờ hắn vẫn luôn phải nỗ lực tranh đấu, cố gắng đi lên...
Dạ thương cảm, lê ngọc chân vươn tay tìm đến cánh tay của trần tĩnh kỳ, nhẹ nhàng nắm lấy, rồi bảo:
- ta sẽ giúp ông hoàn thành đại nghiệp.
Chỉ là một câu đơn giản như vậy, không có điểm nhấn, ý tứ khẳng định cũng không nhiều, nhưng thông qua nét biểu cảm trên khuôn mặt, vẻ kiên định hiện trong đôi mắt, trần tĩnh kỳ tuyệt đối tin tưởng lê ngọc chân nàng sẽ quyết tâm thực hiện đến cùng. là vì hắn.
- ngọc chân, cảm ơn nàng.
Đáp lại hắn là một nụ cười mộc mạc chân phương:
- hì... giữa ta và ông mà còn cần nói tiếng "cảm ơn" sao?
- phải, chúng ta đã không cần.
...
...
Sáng hôm sau.
Như thường lệ, phụ trách bưng nước đến cho trần tĩnh kỳ vệ sinh cá nhân vẫn là thị nữ mục chân. công cụ dùng để đánh răng là một chiếc bàn chải làm bằng gỗ, được vót dẹp và đục lỗ một đầu, bên trên có gắn lông đuôi ngựa làm phần đầu bàn chải. phối hợp với bàn chải là một loại hỗn hợp được tạo thành từ nấm phục linh cùng một số dược liệu, bài thuốc khác, rất hữu hiệu trong việc làm sạch răng, không những thế còn giúp cho khoang miệng trở nên thơm tho.
Sau khi trần tĩnh kỳ đánh răng súc miệng xong, kế tiếp dĩ nhiên là sửa soạn đầu tóc, cần thiết thì thay luôn y phục. mọi khi, tại bước này đối với mục chân chính là một thử thách, khiến cho nàng vừa mong đợi lại vừa muốn chạy đi. trần tĩnh kỳ, hắn rất hay "khi dễ" mục chân nàng.
Chỉ nếm mà chẳng chịu ăn, thử hỏi có ai không bực? cứ mỗi lần như thế là trong người mục chân nàng đều vô cùng bức bối. có