- đưa ta thuốc giải!
Trần tĩnh kỳ vẫn không chút khẩn trương:
- đây là xuân dược do hạ nhân trong nhà đặc chế, không có thuốc giải.
- ngươi...!
Viên hi ngó xem bộ dáng khinh khỉnh của hắn, trong lòng vừa tức lại vừa có chút buồn cười. cái tên này, hắn đúng là không chịu để cho người khác chiếm chút tiện nghi nào. đây là để trả đũa việc nàng đã đánh thuốc và trêu ngươi hắn hôm trước?
- hừ!
Viên hi không muốn khuất phục, bèn đưa tay ra sau tháo cây trâm cài đầu xuống, hướng mũi nhọn về phía cổ trần tĩnh kỳ uy hiếp.
- không đưa thuốc giải thì đừng trách ta xuống tay độc ác!
Khi thốt ra câu này, biểu cảm của viên hi phải nói rất là hung dữ; ngữ khí của nàng, nó giống như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy. đáng tiếc, cái vẻ doạ nạt ấy lại chả có tí hữu dụng nào với trần tĩnh kỳ. hắn chẳng những không chút e sợ mà còn chìa cái cổ của mình ra:
- vậy thì ngươi cứ "độc ác" đi.
- ngươi...
Khuôn mặt viên hi lúc này đã đỏ như gấc, bờ vai cũng bắt đầu run rẩy, cho thấy dược lực đã phát huy tác dụng.
Bàn tay nắm giữ ngọc trâm chả mấy chốc mà buông lỏng, nàng ủy khuất cắn môi, đột nhiên xoay người, giơ chân đạp trần tĩnh kỳ, khiến hắn như được chắp thêm đôi cánh mà bay thẳng vào bên trong, đánh "rầm" một cái.
Hai cánh cửa tức tốc được viên hi khẩn trương khé lại; căn phòng vừa đóng, nàng liền hướng chỗ trần tĩnh kỳ lao tới.
- c-chờ một chút..!
Roẹt!
Trần tĩnh kỳ còn chưa kịp nói thêm thì thân thể đã bị viên hi đè xuống. nàng ngồi ở trên mình hắn, hai tay đem quần áo hắn cởi ra, trong lúc cởi chẳng biết bởi gấp quá hay sao mà xé luôn mấy mảnh.
Trần tĩnh kỳ chứng kiến những gì đang diễn ra, nội tâm không khỏi cảm thán: "xuân dược do lão bao điều chế thật là lợi hại a!"
Tuy rằng bản thân rất muốn cùng viên hi ân ái triền miên, nhưng ở ngoài mặt hắn vẫn vờ không nguyện. thời điểm viên hi muốn hôn, hắn cố tình lấy tay che miệng, lúc nàng đưa môi xuống ngực, hắn cũng lập tức xoay người đi, bộ dáng thật cứ như là hoàng hoa khuê nữ đang chịu ủy khuất, quyết phản kháng tới cùng.
Dược lực đã ngấm, viên hi cảm thấy thân thể mình giống như đã biến thành một lò lửa, trong người vô cùng khó chịu, chỉ muốn cùng nam nhân bên dưới da thịt tương thân, thể xác hoà hợp, nhưng lại bị hắn chối từ như vầy, khó tránh bực tức.
Tên khốn ngươi đã đánh thuốc ta, bây giờ còn giả vờ giả vịt cái nỗi gì?! ta đây không ủy khuất thì thôi, ngươi ủy khuất cái rắm!
Cả giận, viên hi há miệng, cứ thế mà cắn mạnh một cái.
- a a...!
Trần tĩnh kỳ hét lên. hắn thật sự bị đau! cái cắn vừa rồi của viên hi có lực đạo rất lớn, tới nỗi khiến da thịt hắn rướm máu.
- viên hi ngươi là mèo à...!
Một đôi môi mềm áp xuống, bịt kín hoàn toàn miệng trần tĩnh kỳ, khiến hắn có muốn nói thêm cũng không thể nói được. dưới dược lực, viên hi dường bạo gan hơn rất nhiều, đưa tay trườn xuống bên dưới, cho vào trong quần...
- ngươi nhẹ nhàng một chút!
- câm miệng!
Viên hi lại đem trần tĩnh kỳ đè xuống, lại hôn.
Rất nhanh, dục hoả trong người trần tĩnh kỳ cũng bừng lên mãnh liệt, hắn vòng tay ôm lấy tấm lưng trần nuột của viên hi, cùng nàng hoà làm một thể.
Trong phòng, những tiếng thở dốc, những thanh âm rên rỉ nỉ non liên tục vang lên, thật lâu chưa dứt...
Từ lúc hoàng hôn cho tới khi trời đã tối muộn thì bên trong thính phong các mới thật sự an tĩnh trở lại. viên hi lẫn trần tĩnh kỳ, cả hai ai nấy cũng dường kiệt sức, hiện đã thiếp đi.
Đêm hôm đó bọn họ ngủ rất ngon, mơ nhiều mộng đẹp. nhất là viên hi. khi trần tĩnh kỳ tỉnh dậy, hắn nhìn thấy trên gương mặt nàng có chút tiếu ý, đang mỉm cười.
Liếc xem những vết trầy xước mà đêm qua mình đã lưu lại trên thân thể giai nhân, trong lòng hắn bỗng dâng lên chút áy náy. môi đưa tới, hắn nhẹ nhàng hôn lên trán của viên hi.
- ưm...
Nụ hôn vô tình đã làm viên hi thức giấc. nàng mở mắt ra nhìn. tưởng hắn lại muốn hồ đồ, nàng mới bảo:
- đừng có làm loạn.
Trần tĩnh kỳ mỉm cười:
- chịu không nổi nữa?
Viên hi cắn môi, thực lại muốn cắn cho hắn thêm một phát.
- ngươi bỉ ổi.
- thế viên hi ngươi thì không chắc?
Hôm ở mai hương viện, bên trong vọng nguyệt các, trần tĩnh kỳ hắn còn không phải bị nàng đánh thuốc?
- thôi chết...!
Viên hi làm như chợt nhớ đến chuyện gì, hé môi bật thốt.
Thấy vậy trần tĩnh kỳ mới hỏi:
- sao vậy?
- đêm qua ta có hẹn với doanh doanh... tất cả cũng tại ngươi!
Viên hi thoát ra khỏi cái ôm ấp của nam nhân bên cạnh, khẩn trương lấy quần áo mặc vào.
- các ngươi có chuyện gì mà lại gấp như vậy?
- chuyện riêng tư.
Chỉ một thoáng sau thì thân thể yêu kiều của viên hi đã được che đậy hoàn toàn. nàng đưa tay chỉ vào một góc phòng, nơi có để một số sách vở tài liệu:
- chỗ đó dành cho ngươi. bên trong có đầy đủ tư liệu.
Dứt câu viên hi liền vội vã hướng cửa phòng bước ra.
- này! viên hi ngươi còn chưa tắm a!
Xẹt!
Lập tức, một chiếc giày bay thẳng vào mặt trần tĩnh kỳ.
...
- công