Thông tin truyện Giang Sơn Như Thế, Gió Trăng Như Cũ

Giang Sơn Như Thế, Gió Trăng Như Cũ

Tác giả:

Thể loại:

Cổ Đại

Lượt xem:

86

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 8/10 từ 12476 lượt

REVIEW TRUYỆN GIANG SƠN NHƯ THẾ, GIÓ TRĂNG NHƯ CŨ

Tác giả: Tùy Vũ Nhi An 

Thể loại: Cổ đại, đoản văn, giang hồ, nữ cường, ngược tâm, HE

Độ dài: 2 chương

Tình trạng: Hoàn edit

_____

Năm Bạch Thiển năm tuổi, vương triều cuối cùng đã đi đến đường diệt vong. Phụ vương nàng đôi mắt đỏ ngầu điên cuồng cầm kiếm đâm vào các phi tần. Khắp nơi là tiếng khóc ai oán, tiếng thét chói tai, tất cả đều mục nát trong biển lửa bừng bừng, từng tiếng truyền đến tai, đánh vào tâm nhĩ. 

Nhị tỉ ôm nàng gắng bỏ chạy khỏi sự điên cuồng của phụ vương, nhưng đến cuối cùng vẫn không thoát được mà bỏ mạng dưới mũi kiếm của người. 

“Thiển Thiển, tốt, tốt,…” 

Đó là tất cả những điều cuối cùng mà người con gái thông tuệ nhất vương triều, người đến chết vẫn bảo vệ nàng để lại. Cuối cùng đôi mắt quen thuộc ấy đã nhắm lại vĩnh viễn.

Nhị tỉ chết, không phải mình Bạch Thiển đau khổ, còn có một nam tử còn tuyệt vọng hơn nàng. Nàng nhìn hắn cẩn thận nâng nhị tỉ lên, đôi mắt hoảng hốt tựa như cả thế giới đều sụp đổ. Cũng từ lần đó nàng đã quen Lí Chấp, lần đó hai người bọn họ đã biết đến nhau. 

*** 

Lí Chấp là tỉ phu của nàng, là người yêu của Nhị tỉ hhưng họ còn chưa kịp chạm tới hạnh phúc đã phải nếm mùi tử biệt. Ngày đó Lí Chấp đưa nàng đi, hắn nói: 

“Thiển Thiển, ta sẽ thay tỷ tỷ ngươi chăm sóc ngươi.

Quân tử đã hứa, tam sinh không đổi.”

Hắn dạy nàng đọc sách, chỉ nàng thổi tiêu, khảy đàn nhưng tất cả đều là sách nhị tỉ thích đọc, khúc đàn nhị tỉ hay chơi. Nàng cũng bắt đầu xem sách, dưới gốc lê mà đàn ra khúc hát Nhị tỉ thích. Hắn kinh ngạc nhìn nàng, ánh mắt như nhìn ai. Lòng Bạch Thiển trầm xuống, nàng ghét cảm giác này vì vậy nàng bắt đầu thay đổi.

Nàng là Bạch Thiển, không phải nhị tỉ, chưa bao giờ.

Nàng xem Chiến Quốc sách, xem Tư Trì Thông Giám, xem Vĩnh Lạc đại điển, không hề xem chút nào văn học cổ điển nữa. Nàng không muốn tiếp tục đàn cầm, mà là đứng ở bên ngoài võ trường, học trộm Lý Loan kiếm pháp. Cứ vậy làn da trắng noãn chuyển thành màu mật ong. Bạch Thiển vẫn cắn răng hoàn thành luyện tập. Những lúc như thế, Lí chấp thường đứng bên cạnh, cầm chiếc ô màu xanh nhạt.

“Thiển Thiển, có mệt hay không?” Lòng hắn đau  hỏi.

“Không mệt.” Ta trả lời.

Tiêu Uyển - ôn uyển xinh đẹp, giống như hoa lê. Tiêu Thiển - không phải hoa lê, không phải là Tiêu Uyển.

Ta gấp gáp như vậy  muốn chứng minh cái gì, Lý Chấp hiểu chưa?

Còn ta, ta hiểu chưa ?”

Đại hội võ lâm, nàng thua cuộc. Hắn tự tay dạy nàng võ công. Ngày ngày trôi qua, nàng đều cố gắng nhưng rốt cuộc trong lòng hắn vẫn chỉ có Nhị tỉ Tiêu Uyển. Bóng hình người con gái ấy, tựa như rượu Lê Hoa Bạch, ủ trong máu trong tim hắn, mùi cả một đời cũng không bay đi. Có phải hay không, một trăm một nghìn việc làm, Thiển Thiển cũng kém Uyển Uyển? 

Dù không muốn nhưng đến cuối cùng, nàng vẫn phải bất đắc dĩ nhắc tên nhị tỉ để ngăn cản việc hắn thành thân. Dù biết là ích kỉ nhưng nàng chấp nhất đến thế cũng chỉ vì một chữ "yêu".

Khi nàng có người quan tâm, Lí Chấp có chút không bằng lòng. Rốt cuộc hắn cũng lưu tâm đúng không? Nàng đã mười lăm, hắn đối với nàng ra sao đây?

*** 

Những năm gần đây, nàng không còn một chút dấu vết nào giống Nhị tỉ. Hắn đối với nàng cũng dần xa cách, bận rộn cả ngày, thời gian gặp nhau ít dần. Có một hôm nàng ghé qua phòng hắn, bắt gặp hắn cả người đầy mùi phấn son thanh lâu. Nàng khổ sở đau lòng nhưng không thể phát tiết chỉ có thể lặng lẽ mơn trớn đôi má lạnh của hắn. Nhưng bất ngờ thay, hắn lại mê man gọi tên nàng. Đêm đó rốt cuộc nàng đã được bí mật trong lòng hắn, một bí mật hắn muốn mãi vùi chôn.

Ngày Tiết Nam Ý về Côn Luân, rủ nàng đi cùng. Nàng đã thăm dò hắn nhưng chỉ thấy hắn lẳng lặng bỏ đi, ngồi đờ đẫn ở Túy Hương Lâu. Thấy nàng đến, hắn ôm nàng gọi nhẹ hai chữ Thiển Thiển. Nàng biết hắn giả say để thăm dò tâm ý của nàng. Trong lòng hắn rốt cuộc đã có nàng, có Bạch Thiển. 

“Uyển Uyển nói, Thiển Thiển, phải sống tốt.

Nhị tỷ nói, Lý Chấp là một người hạnh phúc.

Nhị tỷ nói, chắc sẽ không sai, ta sẽ không để cho nàng sai. . .” 

Đêm đó rốt cuộc Bạch Thiển cũng hiểu được hắn, hiểu được tình yêu của họ. Ngày nàng cùng Lí chấp về bái tế tỉ tỉ, hoa lê trắng noãn rụng đầy sân. 

Mười năm trước, nhị tỉ mang đi hạnh phúc của hắn.

Mười năm sau, Bạch Thiển thay người trả món nợ này.

“Thiển Thiển, ta sẽ thay tỷ tỷ ngươi chăm sóc ngươi.” Mười năm trước, hắn nói như thế.

“Thiển Thiển, ta sẽ chăm sóc ngươi, một đời một kiếp.” Mười năm sau, hắn nói như thế. Không vì cái gì khác, chỉ vì lẫn nhau.

Có Bạch Thiển, Lý Chấp sẽ là người hạnh phúc. 

*** 

"Giang sơn như thế gió trăng như cũ" là một câu chuyện nhẹ nhàng sâu lắng rất hay với lối hành văn mượt mà, chau chuốt, nội dung mới lạ, hấp dẫn người đọc. Hy vọng đây sẽ là một sự lựa chọn hoàn hảo cho những ai yêu thích thể loại này trong những ngày cận tết bận rộn mà lại không có thời gian đọc truyện dài. Chúc mọi người một buổi tối vui vẻ ạ. <3

_________


Các chương mới nhất

Danh sách chương

Bình luận truyện