Chuyện náo loạn đến như vậy y và Mộ Ảnh Phong không thể nào không biết mà còn là nhân vật chính nữa, y và hắn đang uống trà bị tin tức ập vào mặt làm y chút nữa đã phun nước đầy bàn, y và hắn có làm cái gì đâu, ma giáo thì có làm sao? nói chung là bị bôi đen đến không thể nào đen hơn được nữa, Lãnh Huyết Thu tựa vào ngực Mộ Ảnh Phong thỏa mãi nói như vui đùa: "Chúng ta đang bị truy cùng giết tận nha"
Chỉ nghe tiếng Mộ Ảnh Phong nhẹ nhàng vuốt tóc y trong mắt hiện lên sự cưng chiều bâng quơ trả lời "Càng tốt!"
Không hiểu sao nghe hắn nói như vậy y cảm thấy mọi chuyện dường như nhẹ nhàng hơn rất nhiều mà trong thân tâm chính y cũng không biết được rằng mình ngày càng dựa dẫm vào Mộ Ảnh Phong
Bên kia Lăng Dương Nam hình như điều tra được chút gì trên mặt hắn có chút nghiêm nghị lẫn phẫn nộ khi nghe hộ vệ bẩm báo bên cạnh là vị quản gia mấy đời nhà Lăng gia
"Người canh gác mấy hôm trước bị thay đổi không phải người của chúng ta mà những người canh gác bị đánh cho ngất, rất tiếc là đã bị minh chủ giết sạch, nên không thể tra hỏi được"
Vị quản gia nói bằng giọng bức xúc "Thì ra chúng đã theo dõi hành tung của minh chủ từ trước thật hèn hạ"
Lăng Dương Nam cẩn thận suy xét hắn không có ý gì nhưng mà thủ đoạn lén la lén lút không phải tác phong của ma giáo nếu đúng như vậy thì cũng quá hèn mọn rồi, nhưng bằng bất cứ giá nào hắn cũng phải tóm gọn hết một mẻ.
"Nếu chúng đã đến đây từ sớm thì không đi đâu xa được" Không rõ cảm xúc Lăng Dương Nam suy nghĩ, giỏi lắm, xa tận chân trời gần ngay góc bể, cha hắn chết Lăng Dương Nam hình như trưởng thành hơn rất nhiều, không dễ mền lòng như trước, không mặt lúc nào cũng nghiêm nghị không rõ cảm xúc, giống như để lại một bài học cho hắn không được dễ tin người , làm người phải quyết đoán, mình tốt với họ chưa chắc họ đã tốt với mình, lòng người hiểm ác thà tốt với bản thân mình còn hơn.
Lăng Dương Nam ngày thường rốt với nha hoàn bao nhiêu thì bây giờ trong phủ ai cũng phải nhìn sắc mặt của hắn để sống, Lăng Dương Phàm chết nét mặt ai cũng tang thương sầu bi nhất là Lăng Dương Nam như bị cảm xúc tiêu cực khống chế nhưng hắn vẫn để lý trí mình thanh tỉnh
Ngoài cửa, bóng dáng vận thanh sam màu vàng quen thuộc, chẳng buồn gõ cửa đã tiến vào giống như mình là chủ nơi này, vừa tiến vào miệng liền nói: "A nha ta có đang phiền huynh không? Đang điều tra tung tích ma giáo à?"
Lăng Dương Nam vừa thấy nàng lông mày liền cau chặt như không muốn thấy nàng ta dính dáng tới việc này vậy, một lát sau mới khó khăn trả