"Vân Phượng, con vừa mới trở về đã vội vàng đi đâu vậy hả"
Huyết Vân Phượng ủ rũ, đã chán ngán với những lời quan tâm thái quá của Huyết phu nhân
"Con đến thành Cát An"
"Đến đó làm gì, còn Huyết thị thì sao"
"Chẳng phải Huyết thị cũng có công ty liên doanh của mình ở đó sao, đến đó mở rộng thị trường hơn không phải tốt hơn sao"
"Còn con bé Trương Tiểu Nhiễm nó có đi cùng con không"
Hắn nhìn Huyết phu nhân có chút lạnh nhạt, đáy mắt đầy sự hờ hững và thê lương
"Bốn năm qua với con như vậy là quá đủ rồi.
Bây giờ con không muốn làm theo sự sắp đặt của ba mẹ nữa đâu.
Trương Tiểu Nhiễm nếu mẹ còn nhắc đến trước mặt con một lần nữa thì con có thể chắc chắn với mẹ từ nay về sau mẹ sẽ không bao giờ thấy con trai của mình đâu"
Bốn năm qua khỏi phải nói hắn đã tức giận cha mẹ mình như thế nào.
Vì mẹ là người duy nhất hắn còn tôn trọng nên hắn mới ăn nói nhẹ nhàng, còn Huyết đại nhân có khi cả năm trời còn chưa ngồi cùng ăn với nhau một bữa cơm
"Bà cứ kệ nó đi, nó lớn rồi cũng biết suy nghĩ mình bây giờ không cản nổi nó đâu.
Cứ để nó làm những gì mình thích"
Huyết phu nhân trong lòng có chút hụt hẫng "Còn không phải tại ông cứ ép nó với Tiểu Nhiễm sao, bây giờ thì hay rồi người thì què cụt nằm một chỗ, cổ phiếu công ty Trương gia rớt giá thê thảm.
Thật đúng là, ngay từ đầu đáng lẽ tôi không nên nghe ông, đáng lẽ tôi nghe nên tôn trọng con trai của mình mới đúng"
Huyết đại nhân gõ gõ cây gậy trong tay xuống sàn "Được rồi, được rồi tất cả đều là lỗi tại tôi.
Tại tôi hết như vậy đã được chưa"
..
Từ sau lần hẹn thất bại đi xem phim đó, đã nhiều lần Thiệu Khiêm có ý muốn rủ cô đi chơi rồi đi ăn nhưng bạn bè đồng nghiệp lại trêu đùa và gán ghép lung tung, ngoài ra cũng có những lời nói không hay bàn tán về cô khiến cô có chút ngại khi nhiều lần cứ xuất hiện và đi theo bên cạnh anh.
Dần dần cả hai như có một khoảng cách nào đó đẩy nhau ra xa hơn
"Ủa Nguyệt Ân, sao dạo này chị thấy em không hay lên phòng giám đốc nữa vậy"
"Chị Thư, chị nói gì vậy.
Có việc gì em mới lên chứ, đâu phải lúc nào em cũng lên đâu"
"Ay da, chán thế lúc đầu chị còn cứ tưởng em với giám đốc là một đôi cơ"
Mễ Sam liền chen ngang "Đúng rồi đó, tôi cũng tưởng cô với giám đốc là một đôi cơ.
Nếu như vậy thì phòng thiết kế này sẽ được nhờ quá rồi còn gì.
Hihi"
"Không… không phải"
"Tất cả mọi người chú ý, chủ tịch đang trên đường tới đây.
Mọi người tập trung vào, xếp hàng chào đón cho cẩn thận"
Trưởng phòng liền lên tiếng, tất cả mọi người ai nấy đều im lặng và hoang mang khi thấy đích thân chủ tịch liền đến đây.
Khoảng mười lăm phút sau, bóng dáng cao ngạo đẹp tựa nam tài tử của Dịch Chí Hào liền xuất hiện mọi người ai nấy đều tung hô và khen ngợi