Khoảng mười lăm phút sau cô bước ra khỏi phòng tắm, da dẻ trắng hồng với làn nước ấm còn tỏa ra làn nhiệt lờ mờ.
Vừa mới đặt mình xuống giường tiếng điện thoại liền rung lên, theo thói quen cô liền dơ tay ra bắt máy giọng nói có chút mệt mỏi và uể oải
"Alo, mẹ à"
Đầu dây bên kia im lặng khoảng một hồi, nụ cười trầm thấp liền vang lên khiến cô nổi da gà sự ớn lạnh buốt lên đến tận óc, giọng nói mỉa mai cùng nụ cười nhếch có đánh chết cô cũng không dám quên Huyết Vân Phượng
"Là anh"
Cô toan tắt máy thì hắn liền nói "Đã lâu không gặp, bé cưng của tôi ngày càng xinh đẹp đúng là khiến người khác không kiềm lòng nổi"
"Tôi với anh bây giờ chả có quan hệ gì nữa.
Mong anh cũng tự trọng đừng làm phiền đến cuộc sống của tôi"
"Ấy, cô đừng có phủi sạch quan hệ của người trước đây đã từng nâng đỡ mình nhiều như vậy chứ.
Nguyệt Ân trong tay tôi vẫn là bản hợp đồng và đoạn clip nhạy cảm của cô, không biết cô có muốn lấy lại chúng không"
Nhắc đến đoạn clip và quá khứ đầy dâm loạn cùng hắn, gương mặt cô bỗng chốc đanh lại đầy giận dữ.
Giọng nói như là rít ra từ kẽ răng
"Huyết Vân Phượng, rốt cuộc thì anh muốn cái gì"
"Rất đơn giản, ngay bây giờ đến chỗ tôi ngay lập tức, địa chỉ tôi đã nhắn cho cô rồi đấy"
Hắn cúp máy, đáy mắt lóe lên tia ghen tức lồng lộn, muốn phủi sạch quan hệ với hắn để quen tên giám đốc tép riu kia sao.
Nguyệt Ân vậy thì để tôi xem em có đủ năng lực và bản lĩnh không đã nhé
Thành Cát An mọi thứ về đẹp thật đẹp, lần này khác với lần đầu cô gặp hắn tại khách sạn Đại Châu là sự chờ đợi sự hồi hộp và lo lắng, thì ngược lại người đang phải ngồi chờ đợi cô kia không ai khác chính là Huyết Vân Phượng.
Lòng hắn đã như lửa đốt, ngồi im phăng phắc trên ghế chờ cô, trong đầu hiện lên hàng ngàn câu hỏi và suy nghĩ khác nhau nếu như cô không đến thì sao, có phải hắn phải tìm đến tận nhà cô để trừng phạt không
*cạch* tiếng cửa vừa mở ra, ý cười trên môi hắn ngày càng đậm.
Sự gấp gáp cùng hối hả hiện lên trên nét mặt của Nguyệt Ân.
Cô tiến đến chỗ hắn không nói không rằng
"Huyết Vân Phượng ngày hôm nay cho dù thế nào tôi cũng muốn nói rõ ràng với anh.
Tôi với anh đã kết thúc từ lâu lắm rồi, từ bốn năm trước rồi.
Bây giờ xin anh hãy tự trọng và tha cho tôi đi"
Đáy mắt hắn híp chặt, bàn tay thô bạo như gọng kìm ghim giữ chặt cổ tay cô kéo vào trong lòng "Đêm còn dài, sao phải gấp gáp như vậy.
Chúng ta cùng ôn lại kỉ niệm xưa có được không hả"
Nguyệt Ân vùng vẫy kiên quyết từ chối
"Không, không tôi không muốn.
Anh tránh xa….
Đừng có động vào tôi"
"Có muốn xem lại đoạn clip của mình không hả"
Hắn lên tiếng đe dọa khiến cô ngồi im thít, những tiếng nức nở trong cổ họng như được bộc phát ra âm ỉ trong cổ họng, như cắn vào trong cõi lòng của hắn
Cô nghe và cảm nhận rõ mồn một tiếng cởi thắt lưng da, ôm lấy người con gái phía dưới gục đầu vào làn tóc thơm mềm mại của thiếu nữ ngoài hai mươi tuổi
"Cầm lấy nó, Nguyệt Ân nếu đêm nay em không chăm sóc nó cẩn thận khiến tôi hài lòng thì tôi dám chắc em sẽ không bước chân ra khỏi đây được đâu"
Cả người Nguyệt Ân run rẩy, cảm nhận thứ to lớn đang nổi cộm lên trong tay mình, cánh môi mềm mại truyền đến cơn lành lạnh khi ngón tay hắn đặt lên càng khiến cho cô thêm