Hắn không thể chần chờ thêm được nữa liền vùi mặt vào thân thể phía trước, hít thở mùi hương thơm thanh khiết có chút quen thuộc đã làm hắn nhớ nhung bao năm qua.
Vân Phượng không thể kìm lòng mà thốt lên câu cảm thán
"Tuyệt, đúng là cực phẩm.
Tiểu Ân có trách thì trách em quá mê người rồi"
"Đồ đê tiện, mau cút đi….Ư...aa"
Hắn liếm nhẹ vào khe tiểu huyệt, mùi vị vẫn hệt như năm nào.
Có chút mằn mặn nhưng xen lẫn đâu đó vẫn là hương vị ngọt ngào thanh khiết khó lòng kìm chế nổi.
Mặc kệ cô có bao phần bài xích và chán ghét hắn vẫn mút lấy hạt đậu đỏ ai bóng lưỡng mà cảm nhận cái hương vị kích thích ấy.
Có thể cô không tin nhưng Nguyệt Ân là người con gái đầu tiên có thể thao túng dục vọng hắn đến mức mất kiểm soát đến như vậy.
Chưa từng có bất kì người con gái nào có thể khiến hắn tình nguyện cúi đầu mà ngậm lấy cô bé duy chỉ có một mình Nguyệt Ân, chỉ Nguyệt Ân mới làm được điều đó
Huyết Vân Phượng cầm lấy côn th*t đã căng cứng như sắp sửa bung trào ra đến nơi, hắn di chuyển từng chút một trên người cô.
Cảm nhận bên dưới của cả hai đã nóng bỏng như thiêu như đốt, hắn đã không thể kiểm soát được hành động ngông cuồng và có phần gấp gáp trước mắt liền đưa vào miệng tiểu huyệt, mị thịt phấn nộn non mềm ra sức cắn nuốt lấy nam căn thô lớn, đã bốn năm rồi có lẽ đây là lần đầu tiên Nguyệt Ân có lại được cảm giác lấp đầy bên trong nhưng hai tay cô đã căng cứng, hai chân mở rộng để đón nhận từng đợt điên cuồng thúc sâu vào bên trong cổ tử cung của cự vật
"Aaa… uwh… Nóng, nóng quá"
Hắn thở phì phò bên dưới co bóp chặt chẽ không để chừa dù là một kẽ hở, trong căn phòng một màu sắc hoàng kim cao quý, tiếng nức nở rên rỉ phát ra từ trong cổ họng nhỏ bé của cô cộng thêm cơ thể nóng bỏng mẫn cảm này khiến căn phòng ngập mùi dục vọng, nhìn khuôn miệng nhỏ bé mấp máy của mĩ nhân đáng hít từng ngụm không khí khó khăn hắn không nhịn được liền liên tưởng đến kẹo hải đường, cúi xuống trao cho cô những nụ hôn nồng cháy và ướt át kéo dài
"Ahhh….
Đau, đau quá..
Hức"
"Mau gọi tên tôi" giọng nói khàn đục chứa bao nhiêu dục vọng ẩn chứa sau bốn năm xa cách, bên dưới mị huyệt không ngừng căng dãn để tiếp nhận côn th*t đang ngày càng bành trướng, nhìn gương mặt và mang tai của nữ nhân đã đỏ ửng, dâm đãng đến yêu nghiệt khiến Vân Phượng chỉ muốn đem gương mặt và vóc dáng kia đặt dưới thân mà thao nát
"Bé cưng, mau gọi tên tôi.
Tôi sẽ tha cho"
"Hức, Vân Phượng… hic, Huyết Vân Phượng… Aaa..đau"
Đầu óc cô đã mê man, khuôn miệng run rẩy, lí trí đã bị thao túng đến mức không còn bản năng chống đối chỉ có thể rên rỉ nói theo những gì mà hắn yêu cầu.
Mỗi lần côn th*t rút ra khỏi sò huyệt đều căng cứng đến nổi gân nóng rẫy, dị vật rút ra chưa được bao lâu mị thịt lại như đói khát mà muốn giữ chặt lại bên trong.
Lỗ nhỏ bên dưới như tiêu hồn khiến hắn say mê, khít khao đến mức điên người khiến đầu óc hắn đã mụ mị
"Tiểu mỹ nhân….
Quá tuyệt vời rồi, có phải không"
Lực đạo vừa mới chậm được một chút hắn liền gồng mình, chống hai tay xuống dưới giường, hạ bộ bên dưới không ngừng ra vào với tốc độ đáng sợ vào mị huyệt, tiếng thét chói tai của cô khiến Vân Phượng nhức óc, tốc độ nhanh dần