Phải nói hắn quá cao tay hay nói cô quá ngây thơ và dễ tin người đây.
Chỉ vài giọt nước mắt cá sấu, cộng thêm tài năng bịa đặt của hắn.
Bịa ra cả một câu chuyện dài để lấy lòng thương xót của Nguyệt Ân, cuối cùng cô cũng động lòng mà giữ hắn lại trong nhà
"Không hổ danh là người phụ nữ của anh.
Nhân hậu nhưng cũng rất gan dạ.
Dám giấu nhân tình trong nhà"
Cô nhéo vào eo hắn lườm nguýt một cái "Anh nói gì cơ, ai là người phụ nữ của anh chứ.
Em cho anh ở nhà em là bởi vì thương hại anh thôi.
Có biết chưa hả"
"Thương hại thôi sao, không phải chứ"
Hắn ôm lấy Nguyệt Ân, để cô ngồi dựa vào ghế cho thoải mái, giọng nói dịu xuống
"Nguyệt Ân, em chính là đích đến cuối cùng mà tôi muốn theo đuổi, tài phú hôm nay có ngày mai cũng có thể mất đi nhưng tình cảm này luôn là thứ khiến tôi trân trọng nhất.
Nguyệt Ân, tôi biết em không giống những người con gái khác, em là một cô gái tốt có thể tôi không xứng với em nhưng nhất định sẽ cố gắng để chăm lo cho em thật tốt, yêu em thật nhiều.
Có được không hả"
Nguyệt Ân vòng tay qua cổ hắn, giọng nói có chút ngả ngớn "Sao hôm nay cái miệng anh lại ngọt như vậy chứ"
"Em trêu chọc anh sao"
Huyết Vân Phượng hít hà mái tóc của cô, bàn tay vỗ nhè nhẹ lên tấm lưng mảnh khảnh
"Vân Phượng, anh nói xem chúng ta là quan hệ đó sao"
"Quan hệ đó là quan hệ gì"
"Anh…"
Thấy cô dơ nanh với mình hắn đành thỏa hiệp "Được rồi, được rồi không trêu chọc em nữa.
Thật ra từ bốn năm trước anh đã bị em cướp mất trái tim rồi.
Bốn năm sau gặp lại anh dễ gì tha cho em được chứ.
Chỉ là…"
Vân Phượng có chút ngập ngừng, địa vị của hắn trong gia tộc vẫn chưa vững.
Còn dám tuyên bố với ba mẹ sẽ bỏ nhà đi, mà hắn thì lại không muốn Nguyệt Ân lăn lộn vất vả bên ngoài, nhưng lũ sâu bọ trong Huyết Thị quá mức ghê gớm, chỉ trực chờ sơ hở từ hắn là sẽ cắn xé Vân Phượng đến tận xương tủy
"Anh sao vậy"
"Chỉ là thời điểm hiện tại anh gặp chút khó khăn, em hãy cho anh thời gian.
Đến khi địa vị của anh được củng cố, anh nhất định sẽ cho em danh phận"
"Em không cần, chỉ muốn sống bình yên qua ngày giống như bây giờ thôi"
"Ý của em là sẽ nuôi anh sao"
"Nuôi, em nuôi cả nhà em được thêm anh nữa làm sao em nuôi không nổi chứ"
Cô gái bản lĩnh dám mở miệng nói nuôi hắn ngoại trừ Nguyệt Ân ra thì chắc chẳng còn ai.
Đúng là mắt nhìn người của hắn không hề tồi một chút nào
"Nhưng mà, anh sống trong nhà em cũng phải có điều kiện và phải nghe em đó.
Thứ nhất, cấm anh không được ghen bóng ghen gió khi thấy em đi cùng đồng nghiệp,