"Tiểu thư, cô say rồi!" Người chủ trì đứng một bên vội vàng đến gần nói.
Nói giỡn à, cô gái này xinh đẹp động lòng người, cần gì phải chạy đến nơi này quyến rũ những kẻ ngốc chứ?
Thượng Quan Tuyền nhướng mày, một tay nắm vạt áo người chủ trì :"Sao? Chẳng lẽ ông cho là tôi kém hơn những cô gái vừa rồi sao?"
"Không, không, không, tôi không phải có ý này!"
Người chủ trì nói cà lăm không phải bởi vì sợ, mà bởi vì khoảng cách gần như vậy hắn có thể nhìn rõ dung nhan tuyệt sắc của cô gái kia, làm tim hắn đập nhanh hơn!
Thượng Quan Tuyền lạnh lùng cười một tiếng, một tay đẩy người chủ trì sang một bên. Ngay sau đó, cô nửa ngồi xuống, cao cao tại thượng nhìn đàn ông gần nhất dưới đài :"Sao? Anh cảm thấy tôi thế nào?"
Dưới đài lập tức như bị ném bom.
Người đàn ông kia càng thêm kích động, hắn không chút kiêng kỵ đặt lên bàn tay nhỏ bé :
"Bảo bối, đi theo anh đi, anh sẽ cho em những điều tốt đẹp nhất!"
"Vậy sao?" Thượng Quan Tuyền khéo léo rút bàn tay nhỏ bé ra, sau đó trêu đùa lướt tay trên gương mặt hắn, người đàn ông kích động thở hổn hển!!
Bọn đàn ông khác vì ghen tỵ mà mắt cũng đỏ lên.
"Cô em, em so với bọn họ xinh đẹp hơn, dáng vẻ cũng hơn, quả thực là hàng tuyệt vời nha."
"Đúng vậy, cô em xinh đẹp, ra giá nhanh lên!"
Bọn đàn ông kia cũng bắt đầu nhao nhao muốn thử.
Một màn này như giọt nước lọt vào đáy mắt như hồ sâu của Lãnh Thiên Dục. Lông mày anh tuấn của hắn nhíu chặt lại, sát khí và ý lạnh trên người hắn ngày cành tỏa ra càng nhiều!
"Thiên Dục..." Hoàng Phủ Ngạn Tước vừa muốn lên tiếng gọi, liền bị Cung Quý Dương ngăn cản.
"Ngạn Tước, cái người này, cậu không cần phải gấp gáp rời đi thế chứ, có trò hay để xem rồi! Ngồi xuống đi!"
Từ khi biết Lãnh Thiên Dục đến giờ, bọn họ cũng biết trong thế giới của hắn, phụ nữ chẳng qua là chút công cụ mà thôi, mà hắn cũng sẽ không bao giờ chú ý đến cô gái nào. Vậy mà hôm nay Lãnh Thiên Dục phản ứng khác thường làm cho Cung Quý Dương cùng Hoàng Phủ Ngạn Tước có chút hứng thú, chẳng lẽ hắn... biết cô gái trên đài kia?
Là phụ nữ sao? Bộ dáng rất đẹp, nhưng nhìn thì biết tuổi cũng không lớn.
Vậy mà, cô gái này ở trên đài lại khiến cho bọn họ thật cao hứng!
Chỉ thấy Thượng Quan Tuyền đứng dậy.
"Cô em, ra giá đi."
Đàn ông dưới đài đều vội vã muốn ôm cô vào lòng.
"Tốt, mọi người nghe đây, giá khởi điểm của tôi là ba chục triệu."
Thượng Quan Tuyền lạnh lùng quét mắt tới bọn đàn ông dưới đài khiến cô nôn mửa.
Đang lúc những người dưới đài thở nhẹ một cái cho là giá khởi điểm như vậy có thể tranh đấu một lúc.
Bên môi Thượng Quan Tuyền nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo, lại đem hai chữ cuối chậm rãi nói ra :"Đô-la!"
Dưới đài đã có người bắt đầu hít một hơi lạnh giá.
"Tấm thân xử nữ của tôi giá khởi điểm là ba chục triệu đô-la, mỗi lần đấu giá là một trăm vạn, không có tiền tốt nhất cách xa tôi một chút!" Giọng nói lãnh ngạo (lạnh lùng + kiêu ngạo) vang dội toàn khán phòng.
Cả Pub lại yên ắng một lần nữa, đang lúc thở phào ra.
"Ba ngàn hai trăm vạn!" Một người đàn ông bỉ ổi đột nhiên hô.
Cô gái đẹp như vậy, hơn nữa còn là xử nữ, nghĩ tới đây, hắn cũng hưng phấn sôi trào máu!
Lòng của Thượng Quan Tuyền khẩn trương, đúng là chịu chơi bỏ ra một số tiền cực lớn, nơi này quả nhiên là chốn tụ tập của "Cao thủ"
"Ba mươi lăm triệu đô!" Một người đàn ông khác cũng cất giọng, mắt sắc nhìn Thượng Quan Tuyền trên khán đài một cách say mê.
"Bốn trăm ngàn vạn!" Tiếng nói của người kia còn chưa dứt, người đàn ông thứ ba cũng tham dự vào.
Trong lòng Thượng Quan Tuyền không ngừng chìm xuống, bàn tay nhỏ bé nắm thật chặt lại với nhau, cô tận lực đè nén tâm tình lo lắng của mình, sống ở đâu thì ở yên đấy đi!
"Bốn ngàn năm trăm vạn!" Người đàn ông thứ nhất bỉ ổi thét to, vì mỹ nhân hắn sẵn