Thương Trăn nghe xong, có chút nghẹn không nói nên lời, nghiêm túc mà nói Phong Hành Diễm vẫn còn trong giai đoạn kiểm tra, tại sao một đám người bên cạnh đều cho cô cảm giác cô nhất định sẽ gả cho anh ta?
Thương Trăn lắc đầu, vừa muốn nói gì đó thì đột nhiên một tiếng xé gió truyền đến, chỉ nghe một tiếng vang lớn ‘phịch’! Lửa pháo bắn trúng một cánh quạt của trực thăng, máy bay trực thăng bị lệnh sang một bên, âm thanh báo động sắc nhọn lập tức vang lên rằng thiết bị bị trục trặc!
“Không hay rồi! Máy bay bị hỏng!”
Người lái trực thăng kêu lên một tiếng! Có người phục kích, Thương Trăn lần đầu tiên nhảy dù!
Trực thăng ngiêng trái nghiêng phải, phi xuống một rừng cây.
Người lái máy bay không thể dừng được, chỉ hô một tiếng, “Nhảy!”
Sau đó đã bị chỗ ngồi bắn lên!
Mắt thấy trực thăng bị mất khống chế, Thương Trăn không nói nhiều lời liền nhảy ra! Mà cô mới vừa nhảy ra không lâu, lại một quả đạn pháo bắn thẳng vào thân máy bay!
Máy bay trực thăng nổ tung giữ không trung, các mảnh vỡ văng tung tóe làm bị thương đùi của Thương Trăn! Trong thời khắc sinh tử, Thương Trăn không cách nào bận tâm đến việc mình bị thương, mắt thấy chính mình sắp bị rơi xuống! Thời khắc mấu chốt cô mở dù để nhảy, tránh khỏi bị rơi chết!
Là tai nạn ngoài ý muốn, hay là bọn chúng muốn nhắm vào cô?
Phong Hành Diễm cũng bị phục kích!
Lần phục kích này vô cùng điên cuồng! Đối phương rõ ràng là muốn dồn anh vào chỗ chết!
Cũng phải, Phong Hành Diễm địa vị tôn quý, nếu như anh bị chết ở nước L, chuyện này nhất định có thể đả kích mạnh mẽ đến chính phủ nước L!
Hơn nữa Phong Hành Diễm không chỉ mang đến súng ống đạn dược, mà còn phá giải đòn sát thủ là bệnh cúm T của bọn chúng một cách dễ dàng! Quân phản loạn nhất định hận Phong Hành Diễm thấu xương! Vài lần trước đó đều không giết được anh, làm cho bọn chúng nhận ra được năng lực của Phong Hành Diễm, cho nên lúc này đây bọn chúng phái hai cánh quân tinh nhuệ tới đây đánh bọc sườn, Phong Hành Diễm lợi dụng địa hình vật lộn với chúng một hồi lâu, đánh tan bọn chúng một lần rồi lại một lần, nhưng trận đánh này không thể nghi ngờ là trận đánh thảm thiết nhất của anh!
Cuối cùng, dưới đòn phản công sắt đá của Phong Hành Diễm, đối phương đầu hàng, sau khi kiểm tra xong trên người những kẻ này đều không mang bom, sau đó lại tước đoạt vũ khí, Phong Hành Diễm mới lau lau vết máu trên người, ánh mắt khát máu dừng ở trên người những kẻ đầu hàng đó.
“Thiếu gia, bị chết hai mươi bảy người!”
Lúc Bàng Cửu bẩm báo lại, trong ánh mắt có hận ý rất sâu! Bọn họ vào sinh ra tử lâu như vậy, đây chính là lần đầu tiên bị thiệt hại nhiều như vậy!
Cho nên cậu ta lạnh lùng hỏi, “Thiếu gia, xử quyết bọn chúng ngay tại chỗ nhé?”
Mang theo chỉ thêm vướng chân vướng tay.
Phong Hành Diễm gật gật đầu, không phải anh máu lạnh, mà là ở nơi như thế này, nếu không phải người của mình, thì chính là kẻ địch!
Anh gật đầu một cái, một tù binh mười tuổi trong đám người trong đám người đột nhiên đứng lên!
Đứa nhóc vừa đứng lên, mọi người đều giơ súng nhắm cậu ta! Ở nơi như thế này, cho dù đối phương là đứa bé cũng không thể khinh thường.
Mắt thấy sắp bị bắn chết, đứa nhóc kia lập tức nói một câu.
“Các người không thể giết tôi! Chẳng lẽ các người không cần tính mạng của Thương Trăn sao?”
Mặc dù cậu ta nói bằng ngôn ngữ nước Y, nhưng là Phong Hành Diễm vừa nghe xong, ánh mắt liền ngưng trệ!
“Mày có ý gì?”
Miệng anh nói chuyện, nhưng tay đã ấn lên máy truyền tin, anh muốn gửi tin đến máy bay trực thăng của Thương Trăn, nhưng bên đó lại trì trệ không trả lời.
“Máy bay trực thăng đã bị chúng ta đánh chặn rồi!” Cậu thiếu niên đứng thẳng ở đó, ánh mắt vặn vẹo, hiển nhiên là đã bị tẩy não.
“Nếu, các người muốn giữ mạng sống của cô ta, thì giao tất cả súng ống đạn dược ra đây!”
Cậu ta một bên nói, một bên hướng tới gần Phong Hành Diễm, tuy rằng đã kiểm tra thân thể, thu lại vũ khí rồi, nhưng thủ hạ của anh vãn kịp thời ngăn cậu ta xuống dưới, không để cậu ta tới gần Phong Hành Diễm.
Nhưng Phong Hành Diễm lại nóng vội! Ánh mắt anh lạnh lùng nhìn nhìn chằm chằm đứa bé trai.
“Cô ấy ở đâu?!”
Bị ánh mắt đáng sợ của anh nhìn trúng, gương mặt nhăn nhúm bẩn thỉu của đứa bé trai rõ ràng trở nên hoảng sợ.
Lúc này, trong đám tù binh đột nhiên có người đứng len! Hắn hướng lên trời tru lên hai tiếng, sau đó cả người nổ tung!
“Không hay rồi! Trong cơ thể bọn chúng có bom!”
Đám người bắt đầu rối loạn, lựu đạn mà có thể ấn được vào trong cơ thể sẽ đều rất nhỏ, lực nổ mạnh nhất là ở trong phạm vi ba mét, nhưng vẫn rất nguy hiểm!
Ngay sau đó, lại thêm một tên rồi lại một