Giáo Hoàng Phản Nghịch

Chương 61


trước sau

Trung Ương Thần Điện rất lớn, chiếm diện tích tuyệt đối không thua kém gì bất cứ một tòa hoàng cung nào, có tôn giáo túc mục, lại điểm xuyết đình viện, hồ sóng cùng dòng suối, có một loại cảnh quan trang viên phong tình, chiếm diện tích rộng lớn, cũng gây ra không thuận tiện cho việc giao lưu, ở bên trong Trung Ương Thần Điện, sẽ không có xe cộ ra vào, muốn di động ở trong Trung Ương Thần Điện, chỉ có thể dựa vào hai chân, cùng với ba mươi điểm di động được thiết lập, để thuận tiện, đặt mỗi thời gian di chuyển giữa các khu vực, bảo trì trong hai mươi phút.

Sau khi bước vào cửa lớn ra vào Trung Ương Thần Điện không xa, liền có một điểm di động như vậy, nếu bạn không vội vàng đi đến điểm mục đích, muốn tham quan một phen, vậy không cần thiết phải sử dụng điểm di động này. Marty đáng yêu giới thiệu với bọn họ một trong những điểm đặc sắc này của Trung Ương Thần Điện, dò hỏi lựa chọn của mấy người Hiên Viên Kiệt.

“Chúng ta xem trước một chút đã.” Trưởng Tôn Kỳ làm đại biểu đưa ra lựa chọn, “Marty tiểu….” hai chữ muội muội còn chưa có nhổ ra, đã nhìn thấy Marty lại lần nữa coi y giống như bệnh khuẩn, lui lui lui, sau khi xa được mười bước, Marty mới dừng lại.

Nam Cung Việt lại lần nữa không cho mặt mũi mà phụt một cái, Hiên Viên Kiệt cũng không hề có ý trợ giúp đối với tao ngộ của bạn tốt.

“Ngài có cái gì muốn hỏi?” Sau khi lui xa, Marty mới nói thêm.

Trưởng Tôn Kỳ là một người rất trầm ổn, Marty lại là một cô bé, y sao có thể so đo cái gì với đối phương được chứ, tiếp tục cười tủm tỉm, trong lòng nói với bản thân, không thể tức giận được. “Kỹ thuật điểm di động này, thánh đường có ý định phát triển ra các nơi trên thế giới không?” Hỏi tiểu cô nương vấn đề này, sau khi hỏi xong, Trưởng Tôn Kỳ mới nhớ tới, cái này không phải quá mức thâm ảo rồi sao, nhưng y lại nghĩ tiếp, dù Marty không biết được nhiều lắm, nhưng chắc cũng đủ.

Marty lắc đầu, không phải là ý tứ không biết, mà là không hiểu “Em chỉ nghe tỷ tỷ nói qua, đây là thánh đường chuyên dụng.” Một câu này, Trưởng Tôn Kỳ liền nghe ra được đáp án, thánh đường không có tính toán mở rộng cái kỹ thuật này.

Lại mang theo bọn họ đi thêm một đoạn đường, thấy được một đoàn các tiểu tinh linh, dùng cánh tay nhỏ hình tam giác, cầm cây chổi, hoặc là hốt rác, hoặc là lau chùi, vất vả cần cù công tác ở khắp nơi, thật là một tinh thần chuyên nghiệp làm người ta bội phục. Cũng thấy được có người, xinh đẹp đến mức không có cảm giác chân thật, bọn họ chú ý tới mấy người Hiên Viên Kiệt, ánh mắt chỉ là nhàn nhạt chuyển qua, nhìn như không có ý vị gì, lại cho người ta một loại cảm giác miệt thị, ánh mắt nhìn Marty, thì ôn hòa hơn rất nhiều, cũng chính là coi như con người mà nhìn.

*Ý nói mấy cô chàng này không coi 3 anh em Hiên Viên ra gì thậm chí còn khinh thường, nhưng đối với Marty thì xem cô bé như ngang hàng với mình, có tôn trọng tình cảm vv

Nam Cung Việt chửi thầm ở trong lòng, chẳng biết Trác Cẩn Khác tìm mấy người này ở chỗ nào nữa, đều là tuấn nam mỹ nữ cả. Kết quả là gã không chú ý, nói tuột ra mấy lời trong lòng kia.

“Bọn họ mới không phải là tìm ở đâu cả, mà là sứ đồ do Giáo Hoàng sáng tạo ra.” Tiểu cô nương Marty, hành vi em phun hết cơ mật của thánh đường ra cho người khác như vậy thật sự là ổn sao, được rồi, kỳ thật Trác Cẩn Khác cũng chưa bao giờ từng muốn dấu diếm cả, cũng không có ai đặc biệt dặn dò Marty chuyện gì thì không thể nói, cũng đã có thể biết thái độ của thánh đường về phương diện này rồi.

“Sứ đồ sáng tạo ra?” Bởi vì cách nói này, trên mặt mấy người Hiên Viên Kiệt đều xuất hiện vẻ kinh ngạc trình độ không giống nhau, ánh mắt Hiên Viên Kiệt tỏ vẻ tương đối nhạt, Trưởng Tôn Kỳ đẩy mắt kính một chút, Nam Cung Việt lại há lớn miệng, trong họng thất thố rống lên, kinh động đến các sứ đồ chung quanh, phóng thích một loại tầm mắt khiển trách qua bên này, thật là không có giáo dưỡng, thô bỉ.

Sáng tạo giống loài, chẳng sợ là dĩ vãng, cũng thuộc về loại ngành sản xuất phi thường cao cấp, cao cấp đến mức trình độ mà dù dựa vào kỹ thuật nhân loại hiện có cũng chưa có biện pháp nào để thực hiện được, hết thảy cũng chỉ là lý luận, hơn nữa tính chuẩn xác của lý luận này vẫn còn phải bàn bạc lại.

Marty không rõ nguyên do mà nhìn Nam Cung Việt đại kinh tiểu quái, “Có vấn đề gì sao?” Marty không hiểu những kỹ thuật thâm ảo kia, ở trong mắt cô bé, bất luận Trác Cẩn Khác làm ra chuyện kinh người cỡ nào, cũng đều là đương nhiên cả.

Có vấn đề rất lớn đó nha. “Giáo Hoàng còn biết tạo vật? Đó không phải là lĩnh vực của thần sao?” Đối với cái tên Trác Cẩn Khác, Trưởng Tôn Kỳ đã bắt đầu học được kiêng dè, tuy rằng Trưởng Tôn Kỳ không tin thần, nhưng ở chỗ thánh đường này, y cũng nhập gia tùy tục nói đến thần.

“Giáo Hoàng chính là hóa thân của thần.” Marty phi thường nghiêm túc nói, ánh mắt thuần khiết, lại không che dấu được dấu vết tín ngưỡng sâu sắc. Đối với thái độ của Marty, kiểu âm mưu gia như Trưởng Tôn Kỳ, chỉ biết nghĩ đến Trác Cẩn Khác dùng thủ đoạn tẩy não ở trong tôn giáo.

Sau đó Marty bắt đầu nhắc mãi về thần, một loạt ca ngợi về Giáo Hoàng, nhìn bộ dạng này của cô bé, rất có xu thế muốn kéo ba người Hiên Viên Kiệt vào trong vòng tín ngưỡng của thánh đường. Một đường nói nói, ba người Hiên Viên Kiệt liền đi đến một điểm di động, lựa chọn trực tiếp xuyên qua điểm di động, không hề đi theo Marty một đường nữa.

Đối với lựa chọn của ba người Hiên Viên Kiệt, Marty biểu lộ, các anh cuối cùng cũng làm ra biện pháp giải thoát như vậy, vốn dĩ còn tưởng tiểu cô nương đi lâu như vậy rồi thì sẽ mệt mỏi, Trưởng Tôn Kỳ vì rửa sạch sỉ nhục của mình, liền tỏ vẻ quan tâm đối với Marty, “Đi lâu như vậy rồi, Marty tiểu thư chắc cũng mệt mỏi rồi nhỉ, nên nghỉ ngơi một chút đi.” Đáng tiếc chính là, Trưởng Tôn Kỳ xoát hảo cảm vẫn không thành công.

“Chút đường như vậy, em mới sẽ không mệt đâu.” Marty lập tức tỏ vẻ, cô bé không hy vọng bị xem thường, “Em chính là Thần Thuật sư.” Hiện tại tín đồ của thánh đường, đều có thể sử dụng Thần Thuật cả, khuôn mặt nhỏ kích động đỏ bừng.

“Phải, là anh nói sai rồi, Marty tiểu thư thật là lợi hại.” Trưởng Tôn Kỳ lập tức chuyển hướng, tỏ vẻ xin lỗi. Thần Thuật sư, một loại kỹ thuật dùng tín ngưỡng để trao đổi, chỉ có ở thánh đường.

“Đương nhiên.” Marty kiêu ngạo mang theo mấy người Hiên Viên Kiệt đi vào cửa điểm di động, lấy Thần Thuật chỉ thánh đường mới có để mở ra điểm di động, chỉ định vị trí, sau đó lướt qua.

Không gian biến hóa, tầm nhìn thay đổi, đã là một địa phương hoàn toàn không giống
trước đó nữa, “Nơi này là cung điện mà Giáo Hoàng đã an bài cho các ngài, các ngài vẫn là khách thăm đầu tiên của Trung Ương Thần Điện đó, còn là đãi ngộ cao nhất.” Marty nói cho mấy người Hiên Viên Kiệt, trong lời tỏ vẻ, bọn họ có bao nhiêu vinh hạnh.

Đối với tư thái khoe khoang của tiểu cô nương, ba người Hiên Viên Kiệt không hề để ý, tâm thần bọn họ còn đang nằm ở trên điểm di động, lần đầu tiên làm loại chuyến đi trực tiếp dời qua không gian này, quả thực là phi thường chấn động, biết là một chuyện, nhưng trải nghiệm thực tế lại là một chuyện khác.

Khi lướt qua điểm di động, ngoại trừ một chút cảm giác bị đè ép ra, hoàn toàn không có bất cứ một loại cảm giác gì nữa, kể cả biến hóa không gian, toàn bộ quá trình cũng chỉ là cất bước đi qua, chỉ trong thời gian một cái chớp mắt, bọn họ đã đi đến một địa phương hoàn toàn khác rồi. Nếu loại kỹ thuật này bị thánh đường sử dụng trên quân sự, có ai có thể ngăn cản nổi đại quân xuất quỷ nhập thần của thánh đường nữa đây.

Phái hành động, hoặc có thể nói là có giác ngộ chính trị ít nhất Nam Cung Việt, xuất phát từ tò mò, muốn lui lại phía sau, thông qua điểm di động, thử trải ngiệm vài lần nữa, chỉ là lần này gã không có lướt qua được cánh cửa kia nữa, mà là trực tiếp đụng phải bức tường nhìn không thấy. Bị đâm còn rất tàn nhẫn, Nam Cung Việt cảm thấy trên trán đau đớn, bản năng kêu ai da.

Marty dẫn đường phía trước quay đầu lại, nhìn Nam Cung Việt ôm chặt đầu, “Ngài đang làm gì vậy” thiếu nữ Marty thuần khiết dùng thái độ hồn nhiên, mang cho Nam Cung Việt vết thương càng thêm nặng nề, sao gã có thể làm ra cái hành vi ngu xuẩn như vậy được chứ.

“Gã mê chơi, cảm thấy điểm di động rất thú vị.” Trưởng Tôn Kỳ vẫn luôn trong giai đoạn bị Marty ghét bỏ, nỗ lực xoát hảo cảm của Marty, chẳng sợ phải bán đứng bạn tốt, khiến bạn tốt xấu mặt làm giá đắt.

“Ban đầu em cũng cảm thấy rất thú vị đó, còn chơi rất nhiều lần nữa.” Marty không có cười nhạo Nam Cung Việt, ngược lại lấy thái độ của người đồng đạo, đôi mắt lóe sáng mà nhìn Nam Cung Việt, “Chẳng qua ngài không có Thần Thuật, thì không thể khởi động điểm di động được đâu. Nếu như ngài muốn chơi, sau này em sẽ mang ngài đi chơi nhé. Đã tới cung điện của các ngài rồi, các ngài đi tắm rửa một cái trước, thay quần áo xong rồi lại đến chơi, có thể chứ?”

Tiểu cô nương che giấu cảm xúc không đúng chỗ, nỗ lực che dấu cũng không thể giấu diếm cảm xúc chân chính trước mắt ba người này được, cô bé thực hy vọng bọn họ nhanh chóng đi tắm rửa một cái, lại thay đổi quần áo. Mà đầu óc ba người Hiên Viên Kiệt đều có thể nói là tinh anh, cũng hiểu được tại sao khi Marty nghe thấy bọn họ muốn kết thúc tham quan, lựa chọn đến cung điện nghỉ ngơi, đã có loại cảm giác thở phào nhẹ nhõm cùng vội vàng.

Bọn họ ở bên ngoài đã quen, lại quên mất sự thật rằng, bản thân đã bao lâu không có tắm rửa, quần áo giặt sạch có bao nhiêu thô ráp. Tưởng tượng như vậy, mấy người Hiên Viên Kiệt đều cảm thấy trên người có một cổ mùi lạ, tiểu cô nương người ta vẫn luôn lễ phép không nói, nhẫn nại, thật là quá cho bọn họ mặt mũi rồi. Đến lúc này, bọn họ mới gấp gáp không chờ nổi mà muốn nhanh chóng đến mục đích, sau đó hảo hảo rửa mặt chải đầu một phen.

Hai bên đạt thành nhất trí, ngay cả tâm trí đánh giá cảnh quan một chút cũng không còn, sau khi Marty an bài xong phòng, bọn họ lập tức chạy về phía phòng tắm. Nước xa xỉ phun đến trên người, xoa xoa thân thể, dơ bẩn theo nước mà rời khỏi thân thể, lần tắm này, lấy tính cách thô ráp của nam nhân, cũng phải tắm đến ước chừng một giờ. Không đơn thuần chỉ là bọn họ, mà mỗi người đi đến thánh đường lần này, cũng đều hảo hảo tắm rửa sạch bản thân một chút, lâu ngày mới gặp sạch sẽ thoải mái thanh tân, không ít người còn lấy quần áo ra hảo hảo giặt một phen.

Thánh đường suy xét đến phương diện này thực chu đáo, đã chuẩn bị quần áo cho bọn họ, không phải phong cách của thánh đường, mà là trang phục làm việc, cứ việc kiểu dáng chỉ có một, lúc này lại có vẻ thực tri kỷ, nhưng cũng một phen khiến người ta cảm thấy thực xấu hổ hổ thẹn, chẳng sợ bọn họ đã chuẩn bị để bản thân tốt nhất sạch sẽ nhất, nhưng dưới hoàn cảnh nguồn nước thực khan hiếm ở bên ngoài kia, một thân quần áo thì có thể sạch sẽ được đến đâu chứ. Nếu là trước kia, ăn mặc quần áo như vậy mà đi tham dự hội nghị thánh đường, đã là phi thường thất lễ rồi.

Sau khi mấy người Hiên Viên Kiệt tắm xong, cũng phát hiện quần áo hoàn toàn mới ở trong tủ áo, trong ngoài một bộ, lấy lòng tự trọng của Hiên Viên Kiệt thật sự là không muốn tiếp nhận bất cứ ý tốt tri kỷ gì đến từ Trác Cẩn Khác cả, chỉ là so sánh giữa quần áo trước kia cùng với bộ đồ mới sạch sẽ trước mặt, sau khi Hiên Viên Kiệt rối rắm hồi lâu, mới lựa chọn cái sau, xuất thân từ thế gia, Hiên Viên Kiệt thật sự là không có biện pháp nào để lại lựa chọn cái trước được nữa.

Kiểu dáng của bọn họ cũng khác biệt với những người khác, bọn họ là khách quý trong khách quý, tuy Trác Cẩn Khác không quan tâm, nhưng những người khác vẫn sẽ phân chia Hiên Viên Kiệt ra khỏi những người tới cùng, chuẩn bị đồ vật riêng cho bọn họ. Quần áo phi thường vừa người, thời điểm các sứ đồ đến đón người, đã thuận tiện rà quét thân thể, dùng Thần Thuật chuẩn bị tốt đống quần áo này trong thời gian ngắn nhất.

Sau khi thay xong quần áo, có nước sạch sẽ, cung cấp lá trà, cà phê đồ uống vân vân, cùng với điểm tâm tinh mỹ, các loại trái cây khó gặp, khiến tâm tình mỗi người tới chơi đều vô cùng phức tạp. Bên ngoài cùng thánh đường, khác nhau cứ như thiên đường và địa ngục vậy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện