Hai người ôm một lát rồi lại hôn nhau.
Son môi mà thợ trang điểm thoa cho Lâm Hòa Tây bị Du Trùng ăn sạch sẽ.
Lúc anh quay mặt qua khởi động xe, Lâm Hòa Tây còn nhìn thấy vết son môi mình cọ bên khóe miệng anh.
Cậu không nhịn được bật cười thành tiếng.
Du Trùng cũng nhanh chóng nhận ra, nhưng hai tay còn bận nắm vô lăng không hoạt động, anh vừa nhìn thẳng về phía trước vừa nói với cậu:
~ Khăn giấy trong ngăn kéo, lau hộ anh.
Lâm Hòa Tây cúi đầu kéo ngăn tủ phía trước, rút khăn giấy lau sạch mặt cho anh.
Cậu không đóng ngăn kéo ngay mà thuận tay lục đồ có trong đó.
Ngoại trừ một số đồ dùng hằng ngày, còn có mấy đĩa CD lót dưới cùng.
Cậu lấy những chiếc đĩa CD kia ra, phát hiện đa phần đều là CD Album có thể mua được trên thị trường, có một đĩa không in tên thông tin ca sĩ hay ca khúc.
Lâm Hòa Tây đặt chiếc đĩa không có thông tin kia về, thuận tay chọn chiếc đĩa nổi tiếng nhất để nghe.
Mấy giây sau, trong xe vang lên tiếng ca trong trẻo biến âm linh hoạt của nữ ca sĩ.
Cậu đặt những chiếc đĩa còn lại về chỗ cũ, vươn tay đặt bên khung cửa, chống đầu khẽ ngâm nga theo giai điệu.
Từ quán bar đến chỗ Du Trùng ở không xa, trong khoảng thời gian nghe được ba bốn bài hát, xe đã vào bãi đỗ của khu nhà.
Lâm Hòa Tây mặc áo khoác xuống xe, đi theo Du Trùng vào trong thang máy.
Đúng lúc thang máy vừa đến tầng hầm, bên trong không có ai.
Hai người bước vào trong, Du Trùng đứng gần chỗ phím bấm, Lâm Hòa Tây cúi đầu đứng sau anh nghịch điện thoại.
Thang máy dừng ở tầng một, cửa mở ra, có thêm người cùng khu bước vào.
Du Trùng lùi sát gần Lâm Hòa Tây, vươn tay ôm lấy đầu vai cậu.
Lâm Hòa Tây vẫn cúi đầu nghịch điện thoại, không mấy để tâm.
Có hai người bước vào, trong đó một người nhận ra Du Trùng, vô thức nhìn người đứng cạnh anh.
Sau khi xác nhận người tóc dài mặc váy đích thị là nữ, cánh tay khoác trên vai cô gái cũng là của Du Trùng,
người kia trố mắt ngạc nhiên:
~ Du Trùng, anh không thích nữ cơ mà?
Du Trùng nhìn cô một cái, vẫn khoác vai Lâm Hòa Tây, không có ý định giải thích bất cứ điều gì.
Lâm Hòa Tây cúi đầu nghịch điện thoại chợt sững ngườ
âu nhận ra giọng người vừa hỏi.
Mới hai ngày trước thôi
đã nghe được giọng nói này ở ngoài phòng vệ sinh.
Cậu cảm thấy hơi bất ngờ vì Trang Nhất Hạ và Du Trùng sống trong cùng một tòa nhà.
Nhớ lại khi Du Trùng đính hôn, một đơn vị truyền thông mạng nào đó đã từng đăng tin Trang Nhất Hạ qua đêm ở nhà Du
Trùng, bấy giờ cũng hiểu rõ ngọn nguồn.
Mang theo chút tâm tư đùa cợt, cậu không ngẩng đầu nhìn Trang Nhất Hạ mà cất điện thoại trong tay đi, quay lưng về phía cô đồng thời vươn hai tay ôm cổ Du Trùng.
Vùi đầu vào hõm vai anh ra vẻ thân mật.
Du Trùng cũng phối hợp vươn tay đặt lên lưng cậu, ôm cậu vào lòng.
Vẻ mặt Trang Nhất Hạ vừa rối rắm vừa khinh thường:
~ Anh đã nói không quên được bạn trai cũ cơ mà? Thoắt cái đã có bạn gái mới có còn là đàn ông nữa không?
Bấy giờ Du Trùng mới bình tĩnh lên tiếng:
~ Tôi tìm bạn gái mới khi nào?
~ Đã ôm cả rồi còn nói không phải bạn gái lẽ nào...!- Trang Nhất Hạ nói được một nửa bỗng im bặt, tiếp đó giọng nói càng thêm căm phẫn - Tìm bạn giường thì lại càng đáng khinh hơn.
Du Trùng buồn cười, vươn tay vỗ vỗ lưng Lâm Hòa Tây:
~ Thôi được rồi, đừng giả vờ nữa.
Lúc này Lâm Hòa Tây mới lùi ra khỏi người Du Trùng, ngẩng mặt lên khẽ cười với Trang Nhất Hạ:
~ Chào cô Trang, mình gặp nhau nữa rồi.
Nhận ra giọng nói của cậu, mặt Trang Nhất Hạ cứng đờ, một lát sau cô mới phẫn nộ lên tiếng:
~ Hai người biết cách chơi ghê nhỉ.
Du Trùng nghe được không ít thông tin từ lời Lâm Hòa Tây, anh liếc mắt nhìn cậu, hỏi:
~ Hai người từng gặp nhau à?
~ Từng gặp ở show thời trang.
- Trang Nhất Hạ đắc ý hếch cằm - Nói ra thì chuyện anh và Lâm Hòa Tây quay lại được với nhau cũng nên cảm ơn tôi mới đúng.
Du Trùng làm ngơ với lời tranh công của cô, giải thích với Lâm Hòa Tây:
~ Lời cô ấy nói đều không thể tin.
Anh với cô ấy đính hôn chỉ vì hợp tác đôi bên cùng có lợi, cô ấy không thích đàn ông.
Nghe vậy, Lâm Hòa Tây khá ngạc nhiên.
Khi nhìn thấy cô gái trẻ tuổi mà Trang Nhất Hạ đang cầm tay, sắc mặt cậu dần dần khôi phục bình thường:
~ Em biết mà.
Nhưng cô ấy nói không sai, đáng lẽ ra em nên cảm ơn cô ấy.
Nghe vậy, Trang Nhất Hạ xua tay:
~ Không cần anh cảm ơn, tôi chỉ muốn nghe chính miệng Du Trùng nói cảm ơn mà thôi.
Dường như đang nghĩ đến hình ảnh không mấy tốt đẹp, khuôn mặt xinh đẹp của cô thoáng vặn vẹo.
~ Khoảng thời gian tôi và anh ấy đính hôn, anh ấy còn không cho tôi vào cửa chính.
Thậm chí còn xúi giục chó và mèo trong nhà gác cửa thay cho mình.
Nhận được lời tố cáo của cô, sắc mặt Du Trùng chẳng mảy may thay đổi, ngược lại còn cụp mi, hồn nhiên vươn tay kéo chặt áo khoác Lâm Hòa Tây mặc bên ngoài váy.
Che kín xương quai xanh và phần trên
ngực lộ ra bên ngoài.
Cảm thấy hành vi của đối phương đang nhắm vào mình, Trang Nhất Hạ bïu môi:
~ Tôi đâu có thích đàn ông.
Du Trùng thản nhiên liếc nhìn cô:
~ Bây giờ cậu ấy đang mặc đồ nữ.
Trang Nhất Hạ cứng họng, giơ bàn tay đang nắm chặt tay bạn gái mình lên, cắn răng cường điệu:
~ Tôi có bạn gái rồi.
Du Trùng lạnh lùng nhắc nhở:
~ Đến tầng của cô rồi kìa.
Vừa dứt lời, cửa thang máy vang lên âm thanh nhắc nhở.
Trang Nhất Hạ hừ một tiếng, kéo bạn gái đi thẳng không thèm quay đầu lại.
Cửa thang máy từ từ khép vào, Du Trùng hài lòng dời mắt, quay đầu phát hiện Lâm Hòa Tây vẫn nhìn ra ngoài cửa thang máy.
Du Trùng không muốn cậu tiếp xúc quá nhiều với Trang Nhất Hạ, anh bóp mặt cậu quay sang với vẻ không vui:
~ Người ta đi rồi em còn nhìn gì nữa?
Nghe vậy, Lâm Hòa Tây tỏ ra hứng thú:
~ Em cảm thấy cô ấy khá dễ thương.
~ Cô ấy từng khoác tay anh, từng ăn cơm cùng anh trong lễ tình nhân, còn trao nhẫn đính hôn với anh.
- Du Trùng lần lượt đếm từng hành động cùng Trang Nhất Hạ, chậm rãi híp mắt - Bây giờ em có còn cảm
thấy cô ấy rất dễ thương nữa không?
Đối diện với ánh mắt âm trầm nguy hiểm, Lâm Hòa Tây chậm rãi chớp mắt.
Cậu không hề nghỉ ngờ, nếu bây giờ mình gật đầu nói đúng, có lẽ Du Trùng sẽ không cho cậu vào cửa mà xử lý cậu ngay ở bên ngoài.
Lâm Hòa Tây ngẩng mặt tươi cười:
~ Chuyện này à...
Liếc thấy số trên thang máy đã sắp nhảy tới tầng Du Trùng ở, cậu đột ngột chuyển đề t
~ Khóa điện tử nhà anh là bao nhiêu đấy?
Du Trùng tỉnh bơ:
~ Đừng chuyển đề tài.
Lâm Hòa Tây nói:
~ Chúng ta dùng đáp án trao đổi đi.
Anh nói với em mật mã khóa điện tử nhà