Vào ban đêm, Ngôn Trăn bị Triệu Bảo Thương đang tâm trạng rất tốt đè nặng mà ngủ.
Ngày hôm sau chuẩn bị quay « đại minh tinh cùng các fan ».
Đường An đã gửi tin nhắn cho Ngôn Trăn, nói với cô chương trình phát sinh biến hóa, phải ngồi máy bay để đến cao nguyên cách vách quay.
Ngôn Trăn chỉnh hành lý một lát, tiếp đó nghĩ tới Vương Đạo.
Cô gọi điện thoại cho Vương Đạo, nói cho hắn biết: " Tiết mục Chân Nhân Tú kia phải ngồi máy bay để đến nơi khác, có thể sẽ không rảnh để tham gia khánh công yến.
"
Vương Đạo nói: "Không có việc gì đâu, chúng ta sẽ dời ngày lại, Lục Mính vừa lúc cũng không rảnh.
"
"Lục Mính?"
"Đúng vậy, cô ấy cũng tham gia tiết mục này.
" Vương Đạo nói, "Cùng với bạn trai nhỏ của cô ấy.
"
Ngôn Trăn nhớ tới lúc trước Hàn Tiểu Manh có nói với cô chuyện của Lục Mính, hình như là bị xuống dốc.
Cô liền hỏi Vương Đạo về tình hình gần đây của Lục Mính.
Vương Đạo ở đầu hàn dây bên kia trầm ngâm nửa ngày, kết luận: " Cô ấy đúng là u mê người ta hết thuốc chữa rồi, bằng không sao có người lại tình nguyện mang tài sản của mình đi tặng người khác.
"
Ngôn Trăn đang muốn gọi điện cho Lục Mính, lúc này Triệu Bảo Thương đã đi tới, kêu Ngôn Trăn ra cửa.
Ngôn Trăn quay đầu lại, nhìn thấy một thân đen thui của Triệu Bảo Thương, bị dọa cho hoảng sợ vội tắt điện thoại hỏi: "Sao cô lại ăn mặc thành như vậy?"
Triệu Bảo Thương là có chăm chút trang điểm một phen.
Nàng mặc một chiếc áo sơ mi đen, bên dưới là cái váy da đen nhỏ nhắn, mang đôi giày da màu đen, một đầu tóc màu nâu ban đầu cũng được nhuộm thành màu đen, nàng dùng lược trải ra sau, tạo thành kiểu tóc vuốt ngược.
Thực cool ngầu.
Sau khi soi gương một lúc lâu, Triệu Bảo Thương mới dám đi ra.
"Thấy thế nào?" Triệu Bảo Thương thoáng nâng cằm, thoạt nhìn tràn đầy tự tin.
"Thấy rất nóng.
" Ngôn Trăn nói.
Triệu Bảo Thương nhíu mày cường điệu: "Tôi không nóng.
"
Ngôn Trăn đi qua sờ sờ, phát hiện trong váy da còn mang theo nhung.
Ngôn Trăn: "! ! Thật sự không nóng sao?"
Triệu Bảo Thương túm lại váy của mình, tức giận cởi ra sau đó thay cái khác.
"Bây giờ thì sao?" Triệu Bảo Thương lại thay một chiếc váy chiffon.
Ngôn Trăn liên tục khen: "Rất đẹp.
"
Triệu Bảo Thương cười: "Cô cái tiểu yêu tinh mê người này, sao miệng lại ngọt như vậy.
" Dứt lời, đi tới hôn lên môi Ngôn Trăn một cái.
Ngôn Trăn chớp chớp mắt, mặt bất giác nóng lên.
Nhân viên công tác thuê một chiếc Minibus đến đón hai người, Triệu Bảo Thương cùng Ngôn Trăn kéo hai rương hành lý lớn lên xe, hai người ngồi trong xe chờ những thành viên khác.
Nhân viên công tác hỏi các nàng: "Các cô mang theo những gì bên trong hành lý vậy, chẳng lẽ tất cả đều là quần áo sao?"
Ngôn Trăn cười nói: "Cô có thể mở ra xem.
"
Nhân viên công tác mở hành lý ra xem, thấy được một nửa diện tích là giấy vẽ bùa, và một nửa khác là chu sa, máu chó mực, đằng mộc điều! !
Nhân viên công tác yên lặng đem rương đóng lại, nhất thời không biết nên hỏi thế nào cho tốt.
Ước chừng mười lăm phút sau, lại tới thêm hai nữ sinh ở đại học đế đô.
Trùng hợp hai nữ sinh này, Ngôn Trăn đều quen biết.
Một người là Vương Hoán, còn một người là bạn gái của tên thiếu gia con nhà quân nhân, cũng tức bạn học thời sơ trung của Ngôn Trăn, tên Lâm Vũ.
Lâm Vũ nhìn thấy Ngôn Trăn, kiêu căng ngạo mạn nói: "Có người cũng chỉ có thể ở trong thi đấu mới lấy được cúp, trong giới giải trí còn không có nổi một người bạn, vậy mà bây giờ lại ăn mặc quê mùa như vậy đi ra đường.
"
Nhân viên công tác nghe xong có chút xấu hổ.
Lâm Vũ cũng đến từ chương trình toàn cầu siêu tân tinh, hiển nhiên còn chưa hết ghen ghét từ chương trình kia, hiện giờ vẫn còn nghĩ làm thế nào để hủy hoại thanh danh Ngôn Trăn.
Cũng may Ngôn Trăn không trả lời.
Ngôn Trăn đang cắt dưa hấu, cắt xong một miếng nhỏ sau đó hỏi Triệu Bảo Thương: "Cô có muốn ăn không?"
Triệu Bảo Thương nói: "Không ăn đâu, bằng không chút nữa sẽ mắc WC.
"
"Dưa hấu này ngọt lắm đấy, tôi múc một muỗng cho cô ăn nha.
"
Triệu Bảo Thương ghét bỏ lui về sau: "Đừng đưa cho tôi!"
"Vậy được rồi.
" Ngôn Trăn thu muỗng về, bỏ vào miệng mình.
Triệu Bảo Thương nhìn môi Ngôn Trăn bị nước dưa hấu làm dính đến sáng lấp lánh, lại thấy cái muỗng kia được đưa vào miệng Ngôn Trăn.
Bừng tỉnh hiểu ra.
Thì ra tiểu fan vừa nãy là đang ám chỉ mình! ! mình thật quá trì độn, sao lại không có phát giác ra?
Triệu Bảo Thương vội vàng đưa tay giữ chặt góc váy Ngôn Trăn.
Ngôn Trăn đang múc dưa hấu, thấy thế nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy?"
Triệu Bảo Thương nói: "Tôi muốn ăn.
"
Ngôn Trăn lập tức cắt một miếng thành hình ngôi sao đưa tới bên miệng Triệu Bảo Thương nói: "Đến, há miệng ra.
"
Triệu Bảo Thương: "A --"
Ngôn Trăn đưa dưa hấu vào miệng Triệu Bảo Thương.
Nhân viên công tác ở một bên đã vô số lần nhìn từ sáng tới giờ, lúc này trầm mặc không lên tiếng vờ như đang bình tĩnh.
Chỉ có Lâm Vũ không dám tin.
Lâm Vũ kêu lên: "Các người có thấy buồn nôn không chứ, ăn dưa hấu mà cũng phải như vậy sao?"
Triệu Bảo Thương ngừng động tác, tiếp đó tia lạnh nổi lên trong mắt, quay đầu nhìn Lâm Vũ.
Nhân viên công tác bên cạnh vỗ đùi, thầm nghĩ: Xong đời rồi, một bên là Triệu Bảo Thương, còn một bên là bạn gái của người trong đại gia tộc.
Ai cũng đều không thể đắc tội.
Hắn nhanh chóng xách theo microphone chạy tới hỏi Ngôn Trăn; "Dưa hấu ăn có ngon không?"
Ngôn Trăn gật đầu.
Triệu Bảo Thương thấy Ngôn Trăn bị đến gần, lập tức biến thành gà mẹ che chở con đi lên chắn ngang Ngôn Trăn, cách xa nhân viên công tác.
Tiếp đó hừ lạnh, nói với Ngôn Trăn: "Gia gia tôi có nguyên một vườn, nào về tôi hái cho cô ăn.
"
Nhân viên công tác liền nói giỡn với Triệu Bảo Thương: "Triệu ảnh hậu nhìn qua rất thích Ngôn Trăn nha, lúc đầu hai cô xác nhận là fan cùng minh tinh, bây giờ lại hòa hợp như vậy, chắc đã trải qua quá trình bồi dưỡng tình cảm gì sao?"
Triệu Bảo Thương quay mặt đi: "Không có.
"
Đỉnh đầu Nhân viên công tác run lên.
Không có? Lừa quỷ à.
May mắn Ngôn Trăn rất phối hợp, ăn dưa hấu