Tần Hoán Sâm không chút khách khí trực tiếp bước vào phòng casting, khuôn mặt kia của anh chính là chứng minh thư tốt nhất, cả đường thuận lợi đi đến bên cạnh Chử Hoành, phó đạo diễn cũng thức thời nhường chỗ ngồi cho anh.
Chử Hoành quăng cho anh một cái liếc mắt, vẻ mặt cười như không cười trông thật thiếu đánh.
“Sốt ruột rồi?” Chử Hoành dùng khuỷu tay huých Tần Hoán Sâm, bị Tần Hoán Sâm cầm lấy kịch bản casting trên bàn chặn lại.
Bĩu môi thu cánh tay về, tật xấu này còn chưa sửa được, không dễ để người khác chạm vào. Trước giờ có thể chạm vào vị bạn tốt này của mình cũng chỉ có cha mẹ, à, đúng rồi, Chử Hoành đưa mắt nhìn Lý Hân Hân mang bộ ngực vĩ đại đang nhấp nhô kịch liệt đuổi theo Tần Hoán Sâm, còn phải kể thêm miếng cao dán chó từ nhỏ đã bám chặt A Sâm.
“Người yêu bé nhỏ của cậu mới vừa đi đó.” Vẻ mặt Chử Hoành nhìn Lý Hân Hân đầy mỉa mai không chút che dấu nào, những lời trêu chọc trong miệng lại là nói với Tần Hoán Sâm.
Trong đám người bọn họ cũng chỉ có tên ngu ngốc Diệp Nhị tham mê nữ sắc, ân cần hầu hạ Lý Hân Hân, hai người còn lại bao gồm anh cũng không yêu thích gì cô ta.
Trước đây mỗi lần ra ngoài chơi thì phía sau Tần Hoán Sâm luôn mang theo một cái đuôi nhỏ, đi theo thì thôi đi, lại còn yếu ớt thích lau nước mắt rồi mách với người lớn, lúc nào cũng liên lụy cả bọn bị phạt, quả thực rất phiền.
Lần này A Sâm vừa mới về nước liền dính vào, ỷ được bác gái yêu thương mà không biết mình có bao nhiêu phân lượng.
Lý Hân Hân cũng có vài phần sợ hãi Chử Hoành, thấy anh khiêu khích cũng không đáp lại, hít sâu một hơi đến gần A Sâm tìm một chỗ ngồi xuống. Cô ta biết Chử Hoành không thích mình, nhưng chỉ cần bây giờ cô ta diễn tốt vai hoàng hậu thì vị trí ảnh hậu của cô ta có thể giữ vững.
A Sâm mặt lạnh tâm nóng chỉ cần không chạm đến điểm mấu chốt sẽ không so đo với mình, thế nên cô ta mới dám đeo bám anh. Nhưng Chử Hoành thì không giống, người nọ là loại người nhìn bạn thấy khó chịu sẽ lập tức ra tay, không hề để ý những thứ tình nghĩa hậu quả gì gì đó.
“Đưa đây!” Tần Hoán Sâm vươn tay về phía Chử Hoành.
“Cái gì?” Chử Hoành cực kỳ bất mãn thái độ không thèm trả lời của anh.
“Ha ha.” Trên môi Tần Hoán Sâm xuất hiện một tia cười lạnh, tay phải nắm thành quyền vung vung trước mặt Chử Hoành, “Ra ngoài luyện tập một chút?”
“Đừng đừng.” Chử Hoành nhanh chóng xua tay: “Tôi đưa cho cậu là được chứ gì.”
Anh không đấu lại tên đai đen này, loại chuyện bạo lực kia vẫn là giao cho lão Tam thôi.
Từ trong túi lấy ra bản sao tư liệu hình ảnh, trực tiếp ném cho Tần Hoán Sâm. Biết gần đây anh rất hứng thú với tiểu minh tinh kia, thật không ngờ anh lại không thể ngồi yên còn cư nhiên chạy đến đây, chuyện này đúng là mặt trời mọc ở đằng Tây.
“Tôi nói nè, cậu vui đùa một chút thì không sao, chỗ bác trai bác gái mà biết cậu để ý một tiểu minh tinh như vậy thì phiền lắm.” Nhìn Tần Hoán Sâm nhận lấy thẻ nhớ điện thoại di động, Chử Hoành nhịn không được nói.
“Không sao.” Tần Hoán Sâm cố nén rục rịch trong lòng, thu hồi di động, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
“A Sâm!” Lý Hân Hân nhanh chóng gọi lại, đã nói theo giúp cô ta casting rồi tại sao lại bỏ đi như vậy chứ.
Tần Hoán Sâm tựa như không nghe thấy tiếp tục đi ra ngoài, nhìn kỹ thì bước chân còn nhanh hơn một chút. Mỗi ngày đều bị người khác đeo bám, anh cũng thấy rất phiền.
Vẫn là quay về xem tiểu minh tinh phát ngốc lại càng thú vị hơn, bây giờ Tần Hoán Sâm chỉ muốn tìm một chỗ không có người cẩn thận thưởng thức màn diễn của tiểu minh tinh ngốc nghếch kia.
“Đừng quên buổi họp mặt cuối tuần!” Chử Hoành ở phía sau la lớn. Thật không có biện pháp, nếu không nhắc nhở, anh tuyệt đối sẽ không nhớ rõ.
Bước chân Tần Hoán Sâm dừng lại một chút, tốc độ rời đi càng nhanh hơn.
Quả nhiên, Chử Hoành buồn cười lắc lắc đầu, chuyển mắt lên người Lý Hân Hân. Nếu đã vào tay anh, vậy phải vui vẻ chơi một chút.
Lý Hân Hân nhìn nụ cười ôn nhu trên khuôn mặt Chử Hoành, da gà trên người đồng loạt nổi lên.
Tô Vũ Thần một đường theo Hoa Văn vào nhà cơm Tây, tên này bình thường rất thích những nơi cao cấp thanh nhã, cũng may hôm nay tâm tình cậu rất tốt, không so đo với anh ta.
Tuy rằng hai tên đàn ông cùng ăn cơm Tây khiến người khác cảm thấy có chút kỳ quái, đặc biệt trong đó còn có một tên đàn ông mạnh mẽ lại thích vung lan hoa chỉ xoay xoay thắt lưng.
Tô Vũ Thần nhạy bén cảm giác được có người đang chụp hình cậu, theo bản năng cứng người bày ra dáng vẻ phòng bị, kiếp trước đã trải qua rất nhiều loại chuyện như vậy, giây tiếp theo sẽ có trứng thối và cà chua thối bay đến đầu cậu, thậm chí cậu có chút hối hận trước đó không kịp cởi áo T-shirt có chữ ký của nam thần ra