Trong lòng tôi bỗng chốc chột dạ một cái. Chết rồi, vết tích đêm qua tên khốn Đường
Kiêu lưu lại trên cơ thể tôi bị mẹ anh phát hiện rồi.
Vì để tránh chuyện bà tiếp tục mắng tôi nên tôi trực tiếp nói là: “Đây là dấu vết bạn trai tôi để lại, không có liên quan đến Đường Kiêu đâu.”
Thế nhưng sau khi nói rồi tôi mới thấy hối hận, não tôi đang bị gì vậy trời? Thế này thì không phải là giống như đang thừa nhận mình đang bắt cá hai tay sao?
Mẹ Đường Kiêu quả là cáo già mà, vừa nghe tôi nói xong thì bà nhướn mày: “Cô có bạn trai từ lúc nào thế?”
Tôi thấy câu này thật khó nghe, bà ấy nói như thể ngoại trừ Đường Kiêu của bà thì không có ai thèm để mắt đến tôi vậy. “Bác gái, cháu và bạn trai cháu hẹn hò được vài tuần rồi nên bác yên tâm là cháu sẽ không đi phá hoại tình cảm của con trai và con dâu của bác đâu. Vả lại hai người họ cũng có bảy tám năm cảm tình rồi, còn cháu chỉ là một thư ký nhỏ thôi nên đâu dám trèo cao a
Tôi cảm thấy lời nói của mình mang vị chua nhưng đó đều là sự thật, đối với một người chưa bao giờ yêu mình thì tôi sẽ không ôm hy vọng gì cả, trái lại thì tôi lại hy vọng mình và Đào Cẩn sẽ bên nhau một cách bình yên. ít nhất thì Đào Cần sẽ không làm những chuyện tổn thương đến tôi, người ta đối xử với tôi tốt như thế thì sao tôi lại không thích anh ấy chứ?
Khuôn mặt mẹ anh có chút ngượng ngùng “Hy vọng lời cô nói đều là thật, thế nhưng cô có bạn trai rồi sao lại còn ở trong căn hộ của con trai tôi làm gì hả?” “Cô ở đây thì tụi nó sau khi tan ca đến chỗ nghỉ ngơi cũng không có, con dâu tôi mỗi ngày tính lương cho cả vạn người trong công ty đã mệt muốn chết rồi, cô còn muốn cướp chồng nó thì cô nói cô có đạo đức không hả?". Truyện Đô Thị
Vừa nghe đến việc Nam Nam sẽ quản lý tiền bạc trong công ty thì lòng tôi bỗng dấy lên một dự cảm không tốt đẹp lắm nhưng nghĩ lại thì đó là do nhà họ Đường tin tưởng cô con dâu này mà thôi, người ngoài như tôi thì có can hệ gì chứ... “Tôi đang nói chuyện với cô đấy, cô có nghe rõ không?” Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Giọng nói cao vút của mẹ Đường Kiêu kéo tâm hồn của tôi quay về. “Hả? À, cháu nghe thấy rồi.”
Sau khi định thần lại thì tôi nhìn bà: “Nói thật thì lâu rồi cháu không ở đây nữa, đêm qua là đêm đầu tiên, lẽ ra cháu định quay về dọn dẹp đồ đạc qua nhà bạn trai cháu thì nào ngờ nửa đêm lại gặp phải tên trộm...” “Nếu như bác gái đã đến đây thì cháu gửi chìa khóa cho bác, căn nhà này cháu đã dọn dẹp ngày hôm qua rồi, Chủ tịch Đường có thể dọn vào ở bất cứ lúc nào nhưng hành lý của cháu thì vẫn chưa dọn, đợi chút nữa sau khi dọn xong thì bạn trai sẽ qua đón cháu ạ.
Miệng nói ra những lời này nhưng lòng tôi lại mặn chát, chà, đây có lẽ là cái tôn nghiêm cuối cùng tôi có thể giữ lại cho mình.
Còn chưa đợi mẹ anh nói thì tôi đã chủ động đặt chìa khóa vào trong tay bà và nở nụ cười cám ơn bà. “Khoảng thời gian vừa qua nhờ có