Nhược Hy vừa đi được một lúc đến chỗ đỗ xe thì một cơn mưa chợt ập đến, gót giày cô vô tình lọt vào khe hở của nắp cống Nhược Hy không tài nào lấy ra được, cơn mưa ngày càng lớn Nhược Hy đứng đó vô cùng bất lực cô cảm thấy mình thật thảm hại tại sao bây giờ vì những chuyện nhỏ nhặt như thế này lại khiến cho cô muốn khóc chứ, suốt mấy năm qua cô luôn chịu đựng mọi thứ một mình không giám nói cho mẹ biết những áp lực công việc của mình sợ bà sẽ lo lắng, nhưng tại sao hôm nay cô lại yếu đuối đến thế này.
Đang loay hoay với gót giày bỗng nhiên một bóng dáng đi đến Nhược Hy ngước lên nhìn là Thế Phong hắn cầm theo một chiếc ô nhẹ giọng nói với Nhược Hy.
" Để anh giúp em.
"
Nhược Hy vội vàng từ chối.
" Không cần.
"
Thế Phong vô cùng đau lòng với những lời nói tuyệt tình lạnh nhạt của Nhược Hy trái tim hắn vô cùng khó chịu như bị ai đó bóp nghẹn nhưng hắn sẽ gạt bỏ sự kiêu hãnh của mình để có lại được trái tim của Nhược Hy.
" Hãy để anh giúp em đừng cứng đầu nữa em sắp ướt hết rồi.
"
Nhược Hy nhìn hắn một cái rồi im lặng Thế Phong ngồi xuống lấy gót giày ra giúp cô sao một hồi cũng lấy ra được Nhược Hy cũng sợ hắn ướt cô cố tình đưa ô về phía Thế Phong, sao khi lấy ra được Thế Phong đưa chiếc giày vào chân của Nhược Hy mang vào cho cô, Nhược Hy bất giác không giữ được thăng bằng nên để tay lên vai hắn làm điểm tựa chạm vào người hắn cô như bị giật điện cảm giác rất khó tả.
Sao khi giải quyết được rắc rối Thế Phong đứng lên hai người đứng chung một chiếc ô không gian bỗng trở nên chật chội, Nhược Hy ngại ngùng nói.
" Cám! cám ơn anh.
"
Nói rồi cô quay người bước đi, bỗng nhiên bàn tay của Thế Phong níu cô lại, vô tình Nhược Hy mất hết thăng bằng ngã vào người hắn cơ thể cô và hắn dính sát vào nhau, Thế Phong nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán của Nhược Hy cô cảm nhận được hơi ấm của hắn, trái tim cô bỗng nhiên đập mạnh, một giọt nước rất nóng rơi xuống má của Nhược Hy, Thế Phong nắm lấy bàn tay của cô đặt lên tay cầm của chiếc ô rồi nói.
" Hãy giữ lấy đừng để bị ướt sẽ bị cảm đấy.
"
Nói rồi hắn quay người đội mưa bước đi để lại Nhược Hy một mình cô đang hoang mang trước hành động lúc nãy của Thế Phong, bất giác Nhược