Tác giả: Mạch Ngôn Xuyên
Thể loại: Hiện đại, gương vỡ lại lành, #NGƯỢC_NAM, song xử, sủng nữ, thâm tình, cảm động, HE
Độ dài: 48 chương
Tình trạng: Hoàn cv - CHƯA EDIT :v :v
__________
Văn án:
Con người thường làm vài việc khiến bản thân cảm thấy hối hận, Từ Mộ Duyên mỗi lần nhớ tới Tang Điềm, đều có cảm giác hối hận tới mức cả ruột đều đen, cảm thấy mình thật con mẹ nó khốn nạn.
Tang Điềm đã tưởng tượng rất nhiều trường hợp có thể gặp lại Từ Mộ Duyên, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới, người đã năm năm chưa gặp kia, lại nói với cô một câu: “Tang Điềm, anh hối hận.”
Cô bắt đầu lãng quên, anh lại từ từ nhớ lại…
Anh quyết định bắt đầu lần nữa, tìm lại người thuộc về mình.
__________
"Lúc còn trẻ chúng ta từ bỏ, cho rằng đó chỉ là một cuộc tình, nhưng cuối cùng mới biết, đó thực ra là cả cuộc đời." *
Đối với Từ Mộ Duyên, đánh rơi tình yêu với Tang Điềm chính là đã đánh rơi cả cuộc đời mình.
…
Quen nhau từ những năm tháng thanh xuân tươi đẹp, Từ Mộ Duyên và Tang Điềm đã có một tình yêu quá đỗi ngọt ngào và ấm áp. Khi ấy, anh như ánh mặt trời rạng rỡ, luôn vì cô gái nhỏ của mình mà yêu thương và bao dung hết thảy. Tang Điềm lại như cơn mưa rào ngày hạ, mỗi nơi rơi xuống đều là những hạt mưa lấp lánh mang hơi thở của tuổi trẻ và sự thuần khiết.
Những tưởng tình yêu ấy sẽ đi qua những năm tháng dài phía sau với tương lai là một kết thúc tốt đẹp dành cho cả hai. Nào ngờ, ở khoảnh khắc mặn nồng nhất lại là lúc Từ Mộ Duyên nói lời chia ly. Cứ thế, anh đã đẩy cô gái nhỏ rời xa mình. Mà nào đâu biết, sau này mỗi khi nhớ lại giây phút ấy trái tim có bao nhiêu đau xót và hối hận. Bởi vì, anh đã đánh mất và thương tổn cô gái anh yêu nhất mất rồi.
…
“Người ta nói, lời chia tay thật sự là một vết thương lòng…” **
Đối với Tang Điềm kết thúc khi ấy tựa như vết cắt cứa thật sâu vào tim cô, mỗi lần suy nghĩ chạm đến ký ức của quá khứ là vết thương lại đau âm ỉ và day dứt khiến Tang Điềm dường như không thể thở nổi. Cô vẫn nhớ anh, yêu anh và đau lòng vì anh. Vì thế, cô dặn mình hãy chôn chặt tất cả những tình cảm ấy, quên hết mọi thứ về anh, về cái tên “Từ Mộ Duyên” đã từng khắc ghi.
5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn, đủ để khiến cho những vết rách trong tim liền sẹo và nỗi đau nhạt màu theo năm tháng. Từ Mộ Duyên - Tang Điềm, vĩnh viễn không thể quay về nữa rồi.
Chỉ là, Tang Điềm, em có biết, khi em đang muốn lãng quên lại có người từ từ nhớ lại tất cả hay không? Chính là nhớ lại và muốn mang em trở về bên cạnh.
…
“Anh đã trở về, không đi, không bao giờ đi nữa…”
“Anh lần này trở về, chỉ vì em”
“Tang Điềm, anh hối hận”
Vào khoảnh khắc nhìn thấy Tang Điềm lần đầu tiên sau bao nhiêu năm xa cách, trái tim Từ Mộ Duyên như vỡ nát. Tang Điềm, cô gái nhỏ của anh, sao lại gầy như thế kia chứ…?
Là anh, trong những năm tháng bồng bột của tuổi trẻ đã không hề biết rằng lời chia ly khi đó có bao nhiêu chua xót cho cục diện như ngày hôm nay. Một lần sai lầm, hối hận đến hết đời.
Bây giờ, Tang Điềm không còn là cô gái từng yêu anh ngày xưa nữa. Cô muốn quên đi mọi thứ và chạy trốn khỏi thế giới của anh. Mà anh, một chút tư cách để níu kéo hay oán trách cũng không có. Bởi vì, anh đã từng để cô rời xa, đã từng thương tổn cô, đã từng khiến cho cơn mưa mùa hạ là cô bỗng chốc hóa thành những giọt nước mắt đau thương. Mỗi giọt rơi xuống con đường anh quay về tìm cô, ấm nồng, mặn chát.
…
“Không muốn nhớ, lại sợ quên thật là một lằn ranh mỏng manh khó bước.” ***
Tang Điềm cứ ngỡ thời gian 5 năm qua đã khiến cho cô có thể khép chặt trái tim mình với tình yêu. Nhưng mỗi lần đứng trước Từ Mộ Duyên, cô lại xao động. Vì anh chính là quá khứ tốt đẹp nhất cô từng có được. Sự hối hận muộn màng của anh, sự chân thành của anh và cả tình yêu của anh như những hạt nắng nhỏ, từ từ sưởi ấm cõi lòng đã từng ngập tràn băng giá lạnh lẽo của cô.
Hóa ra, vì yêu một người nên mới thương tổn như thế.
Hóa ra, vì yêu một người nên mới đau lòng như thế.
Hóa ra, vì yêu một người nên mới cam tâm như thế.
Đến cuối cùng, lý trí của Tang Điềm cũng không thể thắng được trái tim cô. Sau tất cả những biến cố thăng trầm và cả những hiểu nhầm đáng tiếc, Từ Mộ Duyên và Tang Điềm cũng quay về bên nhau, cùng xây lại giấc mơ hạnh phúc đã từng dang dở và nắm tay nhau đi đến hết cuộc đời.
Chỉ đáng tiếc, Trác Việt - người cùng Tang Điềm đi qua 5 năm khó khăn đó lại không phải là người cô yêu và chờ đợi. Có lẽ, ngay đến ông trời cũng muốn thiên vị cho Từ Mộ Duyên, khi mà dù cho Tang Điềm từng thương tổn vì anh như thế nào thì cuối cùng vẫn chính là anh tự tay chắp vá những nỗi đau đó lại.
Tình yêu của Trác Việt không sai. Chỉ là, sai thời điểm sai người sai vận mệnh. Tang Điềm từ đầu đến cuối đều chưa từng yêu anh. Vì không yêu nên mọi thứ anh làm đều hóa thành sai lầm trong duyên phận của họ. Rất đáng thương nhưng lại chẳng thể vỗ về. Có lẽ, buông tay mới là khởi đầu tốt đẹp dành cho anh…
Vì thế, nếu bạn đã gặp được người con gái bạn yêu và cô ấy cũng yêu bạn xin đừng nói lời chia ly, xin đừng để nước mắt cô ấy rơi và xin đừng buông lơi đôi tay ấy. Bởi có thể sau này chính bạn sẽ phải đau đớn mà nói rằng: "Anh hối hận". Như vậy liệu có muộn màng không?
…
“Giữa những nhớ quên” như một bản tình ca nhẹ nhàng sâu lắng bởi những cung bậc tình cảm nó mang lại. Nội dung truyện nghiêng về tình cảm là chủ yếu, đánh sâu vào nội tâm từng nhân vật, khai thác toàn bộ diễn biến của quá trình yêu hận ấy. Hiện tại được vẽ nên bởi những sắc màu trong quá khứ. Tuy có lúc rực rỡ, có lúc đen tối nhưng lại là ký ức khắc sâu không dễ phai mờ. Truyện chuyên về ngược nam với nhiều phân đoạn miêu tả nội tâm khá sâu sắc và xúc động.
Nam chính Từ Mộ Duyên là một nam chính #KHÔNG_TỐT khi đã phạm sai lầm vào những năm tháng tuổi trẻ khiến cho người anh yêu bị tổn thương. Nhưng sau này khi anh nhận ra lỗi lầm và hối hận quay về tìm lại tình yêu đã đánh mất thì dành được khá nhiều điểm cộng từ độc giả. Bởi chỉ có một tình yêu chân thành và sâu đậm mới có thể làm được tất cả như vậy. Anh khi ấy chính là dùng toàn bộ tình cảm và sự dịu dàng của mình để khiến trái tim Tang Điềm mềm lại. Cho nên những phân đoạn này thật sự rất hay và cảm động.
Nữ chính Tang Điềm từng là một cô gái hoạt bát vui vẻ lại bị tình yêu thương tổn. Cô khép mình vào thế giới riêng như chú bướm quên đi những sắc màu sặc sỡ ở bộ cánh, không bay lượn cũng không còn là chính mình. Tang Điềm cũng rất thẳng thắn với tình cảm của nam phụ Trác Việt dành cho bản thân. Đáng tiếc, tình yêu của anh ta lại không bị những ngăn cách của cô xóa bỏ. Cuối cùng, biến thành đau thương… Cho nên, khi đọc truyện này bạn phải chắc chắn rằng bạn thuộc team nam chính mà không phải nam phụ, nếu không sẽ rất đau lòng đấy ạ.
À, truyện hiện chỉ có convert thôi nha. Nếu bạn đã từng đọc những bộ truyện khác của Mạch Ngôn Xuyên như Tiến về phía nhau, Yêu không chậm trễ, Anh đến cùng rạng đông hay Nơi cuối con đường anh và em… thì hẳn đã biết văn phong và vốn từ của tác giả như thế nào rồi nhỉ. Vì thế, ngại gì không thử bắt tay vào edit bộ này xem. Mình nghĩ rằng với thể loại ngược nam, gương vỡ lại lành và gam màu trầm lắng này sẽ khiến mn yêu thích ủng hộ ạ ^^
Cuối cùng, chúc mn nhảy convert vui vẻ :v :v
Bình luận truyện