Sau đó thì sao hả? Haha, làm gì còn sau đó.
Tôi ngớ người ra, còn anh đẹp trai lại nở nụ cười tươi rói chào tôi rồi quay lưng rời đi như một cơn gió.
Về đến nhà rồi tôi vẫn không tin nổi những gì vừa diễn ra là thật.
Tự nhiên tối muộn có anh đẹp trai ghé tiệm, hai đứa tôi nói chuyện riêng với nhau, xong anh còn khen tôi, à nhầm, khen cách gọi bé cây của tôi dễ thương.
Trái tim thiếu nam của tôi thực sự không chịu đựng nổi.
Mà anh ta đã thấy hình ảnh xấu xí thâm quầng thiếu ngủ, thấy cả lúc tôi điên tiết chửi đổng đanh đá rồi, còn gì là ấn tượng ban đầu tốt đẹp nữa chứ.
Rầu hết biết!
Tiếng thông báo điện thoại vang liên hồi cắt ngang suy nghĩ của tôi.
Giờ là nửa đêm, còn ai nhắn tin lia lịa thế này ngoài con Phương đin nữa.
Tôi quẹt quẹt mở màn hình, cả một phần chat đang điên cuồng "bốc cháy", tin nhắn mới nhảy lên liên tục, không chỉ từ Phương mà có cả những người quen khác.
mphuong.tnn: KHOA
mphuong.tnn: mày đâu!!!
mphuong.tnn: gấpppp
mphuong.tnn đã gửi một file đính kèm
mphuong.tnn: cưng sắp thành celeb rùi cưng ơi!
Còn mấy chục tin nhắn chưa đọc nữa.
Nhưng tôi không kịp quan tâm, đập vào mắt tôi bây giờ là cái video dài gần 10 phút, nhân vật chính không ai khác chính là tôi và chị khách ban sáng.
Tôi đờ đẫn nhìn bản thân trong clip, từ một chủ tiệm nhún nhường chuyên nghiệp hóa thành cái núi lửa phun chữ tứ tung trước ánh mắt của bao khách hàng và người qua đường.
Kết thúc video là cảnh chị khách kéo tay hai đứa con rời khỏi tiệm, không quên bỏ lại vài câu tức tối, còn tôi cũng mặt mày nhăn nhó trông rõ là đanh đá chua ngoa, lại còn vừa quét mảnh vỡ