Chương 299 OÁI OĂM NHƯ THẾ ĐẤY
Lục Tinh tìm Trần Ân Tứ mấy vòng, cuối cùng mới thấy cô ở ngoài ban công.
Hai người quen biết nhiều năm, vô hình trung đã hình thành sự ăn ý, chỉ cần nhìn ánh mắt cô, Lục Tinh đã biết xảy ra chuyện.
Thoạt đầu chị ngỡ Trần Ân Tứ sóng trước chưa qua sóng sau đã tới, căng thẳng hết sức, nhưng cầm di động lên xem, thấy không phải Trần Ân Tứ mà là Tần Kiết, còn chưa kịp thở ra, ấn vào xem nội dung, lại không kìm được xuýt xoa.
"Cô ả Dương Linh này là ai vậy? Tần Kiết quen biết hạng người này thật à? Sao lại xảy ra chuyện thế này? Có biết trong quan hệ xã hội sợ nhất là gì không? Sợ nhất là dính vào tình cảm.
Bất luận là thật hay giả, chỉ cần dính đến tình cảm thì nhất định sẽ thành scandal không sao giải thích được.
"
Lục Tinh đọc lướt một lượt hết bài viết ba nghìn chữ của Dương Linh, "Huống hồ bài viết này thoạt nhìn đã biết có người chuyên nghiệp nhúng tay vào, hiểu rất rõ tâm lý đám người cả ngày lê la trên mạng, cả bài chín phần giả một phần thật, nhưng chỉ một phần thật ấy đã đủ gϊếŧ người không dao, lấy mạng em rồi, giống như là! "
Nói tới đó, Lục Tinh nhận ra mình đang nói chuyện không nên nói, vội phanh lại.
Trước kia lúc nổi nhất Trần Ân Tứ cũng bị bôi nhọ như vậy.
Ban đầu chỉ có một nick giả đăng bài, vì quy mô quá nhỏ nên rất ít người chú ý, không đáng để tâm.
Ai ngờ nick giả đó ngày nào cũng đăng bài bội nhọ, nói cái gì mà lúc ăn cơm, trước khi đi khỏi đạo diễn lẳng lặng đặt thẻ phòng xuống dưới mâm, Trần Ân Tứ âm thầm cầm lấy rồi ra theo; cái gì mà lúc quay phim, nam chính và Trần Ân Tứ người trước kẻ sau vào nhà vệ sinh, chung sống như vợ chồng ở trường quay; tóm lại trong vòng hai tháng ngắn ngủi, nick đó như tận mắt chứng kiến, kể ra đủ chuyện lăng nhăng của Trần Ân Tứ trong làng giải trí.
Kết hợp với thời gian địa điểm như những người biết chuyện thấy, lại đính kèm mấy tấm ảnh nửa thật nửa giả mập mờ không rõ, thế là những chuyện đó đã trở thành sự thật.
Lục Tinh đã huy động tất cả quan hệ, nhờ vả vô số người thậm chí! đến giờ khi đã ù ù cạc cạc lấy Mục Sở Từ, cũng chẳng cách nào rửa sạch được những "sự thật" xuyên tạc đó cho cô.
Có tuyệt vọng không?
Rất tuyệt vọng.
Biết rõ tất cả đều lả giả, rõ ràng vẫn thử phân trần, cố gắng muốn biện minh.
Nhưng chẳng ai nghe lọt.
Chẳng ai đánh thức được một kẻ vờ ngủ.
Trong thời đại gõ phím không cần chịu trách nhiệm này, có lúc lặng thinh không nói còn bảo vệ bản thân tốt hơn là lên tiếng.
Oái oăm như thế đấy.
Thấy thái độ Trần Ân Tứ không đến nỗi nào, Lục Tinh biết cô không nghĩ ngợi nhiều về những lời mình suýt buột miệng nói khi nãy.
Chị hơi hơi yên tâm, nhưng lát sau, trông thấy ngón tay Trần Ân Tứ đang hí hoáy gõ phím, chị sực tỉnh, vội chạy đến, "Ân Ân, em làm gì đấy?"
"Ân Ân, em không thể tùy tiện lên mạng phát biểu được, em hiểu rõ tình hình giữa em và Tần Kiết mà, giờ em lên tiếng chỉ càng loạn thêm thôi.
"
Lục Tinh định giật lấy điện thoại nhưng Trần Ân Tứ vô thức né đi.
"Ân Ân, đưa di động của em cho chị đi.
"
Lục Tinh cuống đến mức chỉ thiếu điều quỳ xuống gọi Trần Ân Tứ là bà cô tổ, "Ân Ân, có chuyện gì chúng ta từ từ bàn bạc, giờ cứ đưa di động cho chị đã được không?"
Trần Ân Tứ sầm mặt xuống, im lặng hai giây, cuối cùng mới lỏng tay ra, để Lục Tinh thu di động.
Xảy ra chuyện này, cũng chẳng còn bụng dạ nào dự tiệc tối nữa, thấy đằng sau người qua kẻ lại nườm nượp, Lục Tinh sợ có người đột ngột xông ra, vội kéo Trần Ân Tứ đi thẳng, "Mình về khách sạn trước đã.
"
Chỗ họ đang ở cách khách sạn không xa.
Đi xe năm phút là tới.
Vừa vào phòng, Lục Tinh lại bắt đầu khuyên Trần Ân Tứ, "Chị biết em giận, nhưng em tin chị đi, Tần Kiết thừa sức xử lý êm xuôi chuyện này, em không biết cô anh ta là ai à? Tần Nam, Tổng Giám đốc Thần Quang Media đấy, bà ta không thể khoanh tay đứng nhìn được.
"
"Sự việc quá đột ngột, có lẽ họ chưa kịp nghĩ ra cách xử lý phù hợp, cũng có thể muốn đợi thêm, nghe ngóng động thái bên phía Dương Linh rồi mới xử lý.
"
"Ân Ân, em đừng giận quá.
"
"Huống hồ trong tay Tần Nam có