Chương 1: Nữ phụ một lòng muốn chết x Nữ chính trùng sinh mà đến
------------------
Những vị khách đến tế bái đều mang vẻ thương tiếc, nhận nén nhang rồi lên trước linh đường, hơi khom người, cúi đầu mặc niệm, cầu nguyện cho người đã khuất. Sau đó cắm nhang, khẽ thở dài, cái thở dài này dành cho cô gái trẻ tuổi hết sức ưu tú nhưng mất sớm kia.
Tần Thanh mới hai mươi tám tuổi, mà đã lìa đời như vậy.
Cha mẹ cô đang khóc ngay bên cạnh, kế bên là một người phụ nữ mặc quần áo màu đen, im lặng nhìn quan tài mà không hề nhúc nhích. Hầu hết bạn bè và gia đình đều biết nàng. Nàng là Lạc Tử Hâm - người yêu của Tần Thanh, nghe nói hai người sẽ tổ chức đám cưới vào tuần tới, không ngờ rằng Tần Thanh sẽ mất.
Bầu trời dường như đang khóc, mưa rơi lất phất không dữ dội nhiều lắm, nhưng trong trái tim mọi người đã sinh ra một nỗi bi thương không thể tản đi.
Tang lễ được tổ chức trong hai ngày, sau đó sẽ hỏa táng. Lạc Tử Hâm cầm hủ tro cốt lên rồi ôm vào lòng, nàng không khóc, cả người chết lặng đi về phía trước mà không biết phải đi đâu. Mẹ Tần gọi nàng lại, lúc này nàng mới có chút phản ứng, nàng nói Tần Thanh muốn ngắm biển trước khi đám cưới, nàng phải mang Tần Thanh đi xem, sợ sau này sẽ không còn cơ hội nữa rồi.
Trong lòng mẹ Tần cảm thấy hơi bất an, nhưng nỗi đau khi mất đi người con gái ấy đã quấn chặt lấy nàng, bà không thể quản người khác được. Bà đờ đẫn gật đầu đồng ý đề xuất của Lạc Tử Hâm, dặn nàng về sớm một chút để an táng Tần Thanh.
Lạc Tử Hâm tới bờ biển rồi. Bờ biển này là một thắng cảnh, ở đó có một vách đá rất cao, nhiều cặp vợ chồng hoặc người yêu hay nói lời thề nguyện ước ở đây. Nàng ôm hủ tro cốt từng bước một đi lên vách đá, rất nhiều du khách xung quanh, có người nhìn thấy đoán rằng nàng đang bất ổn, một chị gái tiến lên hỏi nàng, thậm chí còn muốn giữ nàng lại.
Nàng ôm chặt hủ tro cốt vào ngực, từng bước đi vô cùng kiên định.
Con đường này không còn xa, nàng đi tới, đứng trên mép vách đá, sau đó nhảy xuống.
...
[Hệ thống xuyên nhanh 486 đã được ràng buộc thành công. Chấp hành các nhiệm vụ: cứu vớt chủ nhân của tiểu thế giới, ngăn cản thế giới sụp đổ.]
[Ký chủ bị ràng buộc: Lạc Tử Hâm.]
[486: Ký chủ ký chủ, mau tỉnh dậy, chúng ta đã đến tiểu thế giới đầu tiên rồi~]
Trong lúc mơ mơ màng màng, đầu Lạc Tử Hâm vang lên giọng nói có hơi giống máy móc, nàng tưởng mình đã chết nhưng cảm giác không giống lắm. Nàng cố gắng mở mắt ra thì nhìn thấy trần nhà màu trắng.
Nàng có thể cảm thấy sự nặng nề của cơ thể, còn hô hấp hình như cũng không được thoải mái. Ý thức của nàng dần hồi phục, phát hiện nơi này là phòng bệnh trong bệnh viện, nàng đang nằm trên giường gắn máy hô hấp.
Nàng vậy mà chưa chết?
Khi vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ thì đầu nàng lại xuất hiện giọng nói kia.
[486: Xin chào ký chủ, tôi là hệ thống xuyên nhanh 486, sau này tôi sẽ là áo bông tri kỷ nho nhỏ của ký chủ đó~]
[486: Hệ thống xuyên nhanh chúng tôi có thể vượt qua vô số tiểu thế giới, duy trì năng lượng vũ trụ, nhưng có một số thế giới vì cái chết của nữ chính mà phải đổi mặt với sự sụp đổ, chỉ có ký chủ các cô mới có thể quay trở lại quá khứ để ngăn chặn sự sụp đổ này.]
[486: Tất nhiên là sau khi chúng ta ngăn cản thành công thì sẽ có rất nhiều phần thưởng. Trao đổi tuyệt kỹ võ học, hóa thành thiếu nữ ma pháp hay thậm chí có thể quản lý một tiểu thế giới luôn.]
Lạc Tử Hâm nghe đến đây, mạnh mẽ mở to hai mắt, trong ánh mắt như dấy lên một ngọn lửa.
Phần thưởng?
Nàng vội vàng hỏi thành lời: "Vậy có thể hồi sinh người chết không?!"
[486: Ký chủ có thể mặc niệm trong lòng để đối thoại với tôi. Mà có phải ý của ký chủ là muốn hồi sinh người kia trong thế giới đó của cô?]
[Lạc Tử Hâm: Đúng.]
[486: Không được rồi ký chủ, chúng tôi chỉ có thể quản lý tiểu thế giới, không thể can thiệp vào thế giới thực.]
Ngọn lửa trong ánh mắt của Lạc Tử Hâm bị dập tắt.
486 vẫn đang nói những phần thưởng khác trong đầu, Lạc Tử Hâm chỉ nhẹ nhàng nhắm mắt lại, không hề nói gì.
486 thấy ký chủ không phản ứng, có hơi không biết làm sao, gọi Lạc Tử Hâm mấy tiếng nhưng vẫn không đáp lại như cũ. Nó quyết định chuyển tình tiết vở kịch gốc cho nàng trước.
[Đây là một thế giới ABO, nữ chính là Thời Vân Thư - một Beta vô cùng nỗ lực. Ban đầu cô ấy có một gia đình nhỏ hạnh phúc, phân thành Beta nhưng cô ấy luôn cố gắng vượt qua chính mình. Cô ấy tin tưởng thiên đạo sẽ đền đáp người cần cù, nhưng cho đến khi cô ấy gặp nam chính - Diệp Ngôn Thành.
Diệp Ngôn Thành là một Alpha mạnh mẽ lớn hơn cô ấy mười tuổi, là thanh mai trúc mã của Lạc Tử Hâm được thế giới phân thành Omega trong thế giới này, cơ thể trời sinh như đứa bé. Nhưng Diệp Ngôn Thành vô cùng gai mắt, không bao giờ thừa nhận mình có liên quan với Lạc Tử Hâm, còn thường xuyên cố tình hẹn hò với người phụ nữ khác trước mặt Lạc Tử Hâm. Lạc Tử Hâm từ lâu