"Chỉ cần đưa người muốn khống chế đến giao cho cô ta, đảm bảo khi trả về, họ sẽ tuyệt đối ngoan ngoãn nghe lời."
Thiệu Hinh Ngôn giận đến mức sắp mất khống chế, cô không dám hình dung ra sự tình này, nướu bị cô cắn muốn bật máu. Kiều Tư Lâm vuốt cằm, anh nhìn dáng vẻ của Thiệu Ngôn Hình bây giờ, đắn đo suy ngâm rồi huých khuỷu tay chạm vào Thiệu Hinh Ngôn, hạ giọng nói:
"Cách để vào được Prometheus."
"Có thể dùng hắn làm nhân chứng." Thiệu Hinh Ngôn hạ tông đáp lại. "Thật tức muốn chết, tôi không thể chờ được nữa! Bây giờ trong đầu tôi chỉ muốn xộc thẳng vào nhà của ả Isabella Dietrich kia thôi, tôi muốn tống con ả đó xuống địa ngục!"
"Nhưng nếu Prometheus đúng như những gì hắn khai thì chúng ta không thể triệt phá nó, sẽ gây ra thiệt hại cho rất nhiều người, một nhà máy buôn bán nô lệ. Chưa kể..." Kiều Tư Lâm thấp giọng bảo. "Mấy cái đốm đen chúng ta nhìn thấy trong thi thể, nếu Prometheus đúng thật là căn cứ thí nghiệm ắt bên trong sẽ có thứ như là mẫu thử, chỉ cần nó rơi vào tay chúng ta đem trình lên trước toà, chắc chắn nó sẽ trở thành bằng chứng buộc tội Isabella Dietrich."
"Anh nói đúng, xin lỗi nhé vẫn là nhờ anh nhắc nhở... Nếu không có anh chắc tôi bị máu nóng dồn lên não rồi." Thiệu Hinh Ngôn lấy tay vỗ vỗ vào đầu xua tan căng thẳng vì tức giận. "Mỗi khi nghĩ đến chuyện này tôi khó lòng kiểm soát được lý trí."
Thiệu Hinh Ngôn quay đầu giáp mặt với Diệp Kính Phân, nói. "Làm sao để chúng tôi tiến vào Prometheus?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Gì... gì cơ? Hai người muốn vào trong?" Diệp Kính Phân thất kinh nhìn Thiệu Hinh Ngôn. "Hai người, hai người không nên vào đó..."
"Lý do?"
Bị Thiệu Hinh Ngôn truy hỏi, Diệp Kính Phân bất chợt trở nên nao núng, mặt lộ vẻ sợ sệt. "Nếu hai người đi vào, Isabella Dietrich chắc chắn biết, cô ấy sẽ không tha cho tôi."
"Rốt cuộc anh bị cô ả nắm thóp cái gì vậy, chẳng cô ta đã giúp anh tẩy não Sophia đó sao?"
"Cô ấy..." Diệp Kính Phân muốn nói nhưng rồi lại thôi, sau đó lại lảng sang chuyện khác. "Dẫu sao hai người đừng nên vào trong là được."
"Tốt nhất là anh nên hợp tác với cảnh sát, đừng nên lún sâu vào tội ác. Những chuyện thủ ác mà Isabella Dietrich đã làm, thứ duy nhất đợi chờ cô ấy là sự trừng phạt đến từ luật pháp. Nếu anh còn muốn đàm đạo với cô ả thì nên cân nhắc kỹ lưỡng nói toẹt ra hết đi." Thiệu Hinh Ngôn cảnh cáo gã. "Chỉ có cảnh sát mới giữ đảm bảo chu toàn cho anh."
"Là cô nói đó nha... Tôi không phải là không tin, cô ấy hành xự rất cẩn trọng..." Diệp Kính Phân vừa lo vừa sợ. "Tôi van hai người, đừng tiếp tục điều tra nữa, những gì tôi có thể nói đều đã nói hết rồi, lẽ nào còn chưa đủ?"
"..."
Gân xanh thái dương Thiệu Hinh Ngôn nổi lên, Kiều Tư Lâm sững người khi thấy giây tiếp theo cô lại đặt tay lên hông tính rút súng, Kiều Tư Lâm nhanh tay lẹ chân chộp lấy tay Thiệu Hinh Ngôn. Kiều Tư Lâm chưa từng bắt gặp ánh mắt này của cô, nó hiểm ác như thể muốn chặt người trước mặt ra thành từng mảnh.
"Ê ê ê! Bình tĩnh! Bình tĩnh Hinh Ngôn!" Kiều Tư Lâm không ngừng trấn tĩnh cô.
"Anh cảm thấy nhiêu đó là đủ ư?!" Thiệu Hinh Ngôn vừa gào hét vừa tức tưởi. "Lúc anh buôn người, anh có nghĩ đến cảnh có bao nhiêu gia đình bị phá tan chỉ vì những kẻ đốn mạt như anh không?"
"Tôi..."
"Nếu anh một chút lương tri, nếu bên trong anh có chút hối cải, nếu còn muốn một cuộc sống bình thường, đây chính là cơ hội cuối để cho anh bù đắp!" Thiệu Hinh Ngôn hét lên. "Tôi không tin những người bị tẩy não trong Prometheus không có gia đình. Họ có thể là con không thì là anh chị em của người ta, biết đâu lại là một người phụ nữ đã làm mẹ, gia đình thiếu đi họ, anh có biết được họ sẽ thống khổ đến mức nào không hả?"
"Anh làm sao biết được! Anh chỉ nghĩ tới cái lợi ích cỏn con chết tiết kia thôi. Anh biết không, trước đây tôi từng giải cứu một cô gái bị lừa bán, cô ấy vừa thi đậu vào trường đại học trọng điểm, tương lai xán lạn biết bao, nhưng cũng vì loại người các anh! Cô ấy bị bán vào chỗ bọn tàn tật đui mù, bị biến thành máy đẻ, một tiền đồ rộng mở phút chốc bị huỷ hoại chỉ vì hạng người các anh!
"Đó... Đó cũng chưa chắc... Chưa chắc là tôi làm..."
Diệp Kính Phân tính nguỵ biện cho bản thân nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ tức muốn hộc máu của Thiệu Ngôn Hinh, giọng nói hắn nhỏ dần.
"Anh thân là pháp nhân của Prometheus và việc buôn bán người trái phép có gì khác nhau? Nếu anh không khai vậy bây giờ tôi sẽ lập tức bắt giữ anh vì tội buôn người! Để xem luật pháp sẽ phán anh mấy năm, anh đi rồi Sophia liền chết tức khắc. Tôi sẽ giải thích tường tận sự việc với sếp để họ xếp anh vào phòng biệt giam, dù sao anh chạy cũng không thoát tội!"
Diệp Kính Phân bày ra dáng vẻ khổ sở, hắn thực sự không muốn bị bắt, càng không muốn bị pháp luật trừng phạt. Hắn cắn môi, không nề hà thở dài