Trước kia Chaeyoung cũng đã thử nếm qua nước dâm của chính mình chẳng thấy có mùi vị, nên bây giờ ăn cũng không thấy có gì. Nàng cũng không biết vì sao mà cô lại thích uống nước dâm của nàng như thế, lại còn ăn rất ngon lành, không biết còn tưởng rằng cô đang ăn gì đấy ngon lắm.
"Không có mùi vị gì cả? Em cẩn thận ăn thử xem, có phải đều là mùi vị lẳng lơ của em, còn có chút ngọt nữa, mỗi lần liếm nước dâm của em đều là vị ngọt."
"Em phải trở về rồi, em nói với mẹ là mình xuống dưới mua đồ, về lâu chắc chắn mẹ sẽ cảm thấy em nói dối, sợ rằng bà ấy lại tức giận."
"Ngày mai muốn mời bố mẹ ra ngoài dùng bữa cơm không? Chị muốn xác định vị trí một chút, tới ĐT ăn không? Đến đó xin lỗi bố mẹ em, giải thích với hai người về chuyện của chúng ta chứ?"
Đây là nhà hàng Trung Hoa đạt tiêu chuẩn Michelin nổi tiếng nhất ở đây, giá cả vô cùng mắc, cá nhân cô đến ăn chắc chắn sẽ rất tiếc tiền. Nhưng dù sao là mở tiệc để tiếp đãi bố mẹ vợ mà, đi đến chỗ xa hoa chút cũng tốt nên cô mới định đưa họ đến đấy.
"Chỗ đó quá đắt rồi, nếu chị thật sự muốn mời bố mẹ em ăn cơm thì tìm một nhà hàng tiện nghi chút là được, không cần phải quá đắt tiền đâu. Hai người họ cũng không cần phải đến nhà hàng sang trọng ăn mà."
Cô nghĩ một hồi, vẫn nên đến nơi tốt tốt một chút, kiểu gì cũng phải nhìn đến mặt mũi của người lớn mà chăm sóc đi. Dù sao cũng chính là bố mẹ vợ mình, mời ăn cơm chắc chắn không thể quá tiếc nuối được, nên cô mới nói với nàng rằng mai cứ đến đó.
Sau khi Chaeyoung trở về, mẹ Park nhìn chằm chằm nàng nói: "Không phải có giáo viên đến đưa đồ gì đó cho con sao? Đồ đâu mất rồi?"
"Là nói một vài chuyện mà thôi, nói miệng thì làm sao có cái gì được chứ. Bố mẹ à, Lisa gửi tin nhắn cho con, muốn mời hai người một bữa cơm, ở bên chỗ ĐT ấy."
"Cô ta bỏ tiền ra được sao? Lại mời chúng ta đến chỗ đắt tiền như thế, khách sạn đó rất nổi tiếng đấy, hơn nữa giá cả rất cao. Sẽ không mời chúng ta đến khách sạn đó ăn, sau đó lại bắt chúng ta trả tiền chứ."
"Không phải, sao bố mẹ lại nghĩ chị ấy là một tiểu bạch kiểm vậy? Con ở bên chị ấy lâu như thế cũng đều do chị ấy chi tiền, chưa từng để con bỏ tiền túi ra, cũng chẳng phải ham tiền của con, chị ấy chắc chắn không giống như mọi người nghĩ."
"Phải chờ đợi để câu được con cá lớn hơn, con không biết à? Nhà chúng ta tuy chẳng phải gia đình có tiền, nhưng con đừng quên, nhà mình có tận hai căn phòng ở đây đấy, có hai căn phòng thì nói lên điều gì? Có hai căn phòng thì cũng đã đủ lắm rồi, có lẽ không ham tiền của nhà chúng ta thì chắc chắn là ham nhà. Bây giờ cô ta mới là công nhân xây