Đầu tiên lúc Tiêu Toa bọn họ nhìn thấy Tiêu Diễm đặt chai nước ở trước mặt Hoàng Vân Anh, phản ứng cũng không quá lớn, đến khi bọn họ kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra phản ứng lại, tròng mắt trừng trừng muốn rớt ra.
"Em điên rồi sao? Em đi mua nước cho cô ta?" Tiêu Toa vẻ mặt chán ghét nói.
Tiêu Diễm nở nụ cười khó coi, "Tiện đường, tiện đường. . ."
"Hừ. . ." Tiêu Toa khẳng định còn có chuyện gì khác, cũng không nóng nảy hỏi, hừ lạnh một tiếng tiếp tục quay cảnh kế tiếp.
Nửa tiếng sau, công ty truyền thông Ân Kỳ.
"Đem video camera theo dõi khu C27 lúc 9 giờ đến 10 giờ sáng... Không, đem video cả ngày hôm nay của khu C27 đến đây." Nguyễn Ân Nhi lạnh lùng ra lệnh trong điện thoại.
"Dạ. . ." Người đối diện trong điện thoại giống như muốn nói lại thôi.
". . . Có chuyện gì?"
"Nguyễn giám chế là vì chuyện trợ lý của Trương Tuệ Minh hôm nay bị đánh sao?"
". . . Có người đã đi điều tra rồi sao?"
"Phải, Hoàng Vân Anh tự mình đến xin xem qua camera theo dõi, nhưng bởi vì quy định, không cho phép cô ấy xem."
Cúp điện thoại, Nguyễn Ân Nhi nằm trên sô pha, lắc lắc cổ, đôi mắt sau mắt kính có chút suy nghĩ. Mà khi chị nhanh chóng xem xong camera theo dõi một ngày nay, cuối cùng nhìn thấy Tiêu Diễm vậy mà mua cho Hoàng Vân Anh chai nước, khóe miệng gợi lên một chút tươi cười tán thưởng.
Cô gái này. . . Cuối cùng cũng không nhẫn nại mãi. Đến nỗi những người khác. . .
"Mẫn Nhi, trừ 《 Một đời một kiếp 》 đang quay, tạm dừng hết các hoạt động khác của Tiêu Toa, còn lịch ký tên đại diện phát ngôn cũng hủy bỏ, tài nguyên chính cô đi phân phối."
"Dạ, vậy Tiêu lão bên kia, có muốn tôi đi hay không ── "
"Không cần."
"Dạ."
Chỉ chốc lát sau.
"Ân Nhi a, Toa Toa có phải làm chuyện gì không nên làm hay không? Con nói cho chú biết, để chú đi dạy dỗ con bé!"
". . ."
". . . Toa Toa dù sao tuổi cũng còn nhỏ, con xem có phải hay không. . . nên cho con bé một cơ hội sửa sai! Hay là như vậy, buổi tối cùng nhau ăn một bữa cơm, hiểu lầm gì cũng nên nói rõ ràng, chú nhất định sẽ bắt Toa Toa nhận sai đối với con!"
"Tiêu lão, chú là nguyên lão của Ân Kỳ, có một số lời nói không tốt lắm, nên con không muốn nói với chú."
"Ai. . . Chú đã biết, thật ra Toa Toa là một đứa con ngoan, là chú đã dạy hư Toa Toa. Lần này. . . Coi như để cho con bé chịu chút giáo huấn đi."
Khi Ân Kỳ ra thông báo đóng băng các hoạt động của Tiêu Toa, tổ phim 《Một đời một kiếp》 vẫn rất bình tĩnh, tất cả mọi người đều đang chờ buổi diễn đêm đang đến.
Chườm lạnh một ngày, sưng đỏ trên mặt cuối cùng cũng biến mất, Hoàng Vân Anh đem di động của Trương Tuệ Minh đưa cho chị, Đình Hy vừa mới gọi điện thoại tới, cô không biết có nên nhận hay không nên không nhận, vì thế Trương Tuệ Minh vừa nghỉ một chút, cô liền vội vàng đưa cho chị.
Trương Tuệ Minh nhìn điện thoại có cuộc gọi đến, vừa lúc chị đi qua, mới bấm nhận, nói được tiếng "Alo" đã nghe giọng nói Đình Hy ở phía đối diện cắt đứt lời chị ──
"Anh Anh đâu? Gọi cô ấy nghe điện thoại."
Trương Tuệ Minh dừng trong chốc lát, nhìn Hoàng Vân Anh đang sắp xếp đồ đạc chuẩn bị chuyển cảnh, trực tiếp cúp điện thoại, cũng thuận tay đem số điện thoại của Đình Hy quăng vào sổ đen.
Trước khác nay khác, hiện tại. . . chị đối với nón xanh không có chút thẩm mỹ này phi thường không thích.
"Di động của em không gọi được sao?" Nếu không Đình Hy cũng sẽ không gọi cho chị.
". . . Ừ." Hoàng Vân Anh cúi đầu khẽ lên tiếng.
Nói dối. Trương Tuệ Minh nhìn chằm chằm bộ dáng dễ bảo của Hoàng Vân Anh, trong đầu đã tưởng tượng ra cảnh buổi tối sau khi công việc kết thúc sẽ giáo dục cô như thế nào!
Đêm, trong trường quay.
Thật ra bộ phim 《 Một đời một kiếp 》 chủ yếu nói về tình yêu văn nghệ, cảnh kích tình cũng không nhiều, thậm chí có thể nói là duy mỹ cho có, bởi vì không thể thông qua động tác thân thể kịch liệt để biểu hiện tình cảm mãnh liệt hơn, cho nên đối với nữ nữ diễn viên cần phải diễn tả ánh mắt, biểu cảm chân thật hơn. Lần trước Trương Tuệ Minh thất bại mấy lần là do trong ánh mắt của chị không có biểu cảm đang yêu mà còn lộ ra cảm xúc phiền phức lộ liễu, thậm chí còn ở trước mặt đạo diễn với chụp ảnh nói ra lời tổn thương lòng tự trọng của phái nữ nhất ──
"Đối với cô, tôi hoàn toàn không thể nổi lên chút hứng thú nào."
Một câu, làm Tiêu Toa tức giận đến phát điên, thậm chí nói ra câu "Có ả không có tôi! Có tôi không có ả!" Có thể thấy được chuyện nghiêm trọng đến trình độ nào, đạo diễn Tào Hâm buồn bực tức giận cũng không kém Tiêu Toa.
Vốn là, làm đạo diễn mới nổi tiếng, Ân Kỳ đối với hắn ký thác kỳ vọng khá cao, vì thế đầu tư cho hắn, kịch bản để mặc hắn chỉnh sửa, tổ đạo diễn, chụp ảnh, ánh sáng, trang trí đều là tổ tốt nhất, tất cả sắp xếp toàn bộ, bộ phim 《 Một đời một kiếp 》 này Ân Kỳ thậm chí không tính kiếm tiền, để cho hắn và các diễn viên cố gắng có giải thưởng sẽ có một đống người đầu tư vào... hắn thiếu chút nữa đã làm hỏng!
"Cô, cô vừa mới nói, cô muốn dùng thế thân? Nhưng mà..." Tào Hâm nhìn Tiêu Toa, hơi khó xử.
"Cái gì nhưng mà? Dựa vào cái gì mà tôi phải nhường ả? Ả chụp hình với tôi không có hứng thú, tôi cùng chụp với ả cũng không có cảm