Tách! Cửa phòng tắm mở ra, Quý Tiết quấn một cái khăn tắm đi ra.
"Tỷ tỷ!" Hoàng Vân Anh nhanh chóng phóng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía chị ta, ai ngờ người ta chỉ là có chút bất đắc dĩ nhìn thoáng qua mỹ nữ say trên người cô , ngồi xuống sô pha, tiếp tục dùng khăn mặt lau mái tóc ướt sũng .
Hoàng Vân Anh tự giễu cười cười, cô thiếu chút nữa quên mất, để cho bọn họ muốn làm gì thì làm không phải là công việc của cô sao? Cô còn trông cậy vào người khác giúp cô làm gì?
Không hề chống cự lại mỹ nữ say đang tùy ý nhấm nháp thân thể mình nữa, cô lạnh nhạt mở chân ra, để cho tay chị ta dễ dàng thâm nhập vào quần mình, từ khe hở hẹp len vào xoa nắn mật viên dưới thân cô.
Cho dù không muốn đối mặt với chuyện này, nhưng muốn tránh cũng không tránh được, cô sẽ kiên cường hơn bất cứ kẻ nào, đây có lẽ là ưu điểm duy nhất của người cả đời đều bình thường là cô đi.
Thân thể tự nhiên nổi lên phản ứng, cô có thể cảm giác được rõ ràng ngón tay của chị ta đã dính dâm dịch của cô, vừa rồi khi di chuyển còn phát ra tiếng vang ái muội .
"Ừ. . ." Cô cắn cắn môi, nhìn người phụ nữ trên sô pha , trong giọng nói có chứa một tia cầu xin, "Tỷ tỷ, phòng bếp. . . Tôi nấu cháo hơi nhiều một chút, chị. . ."
Ít nhất. . . Ít nhất đừng để cho cô duới ánh mắt bàng quan của người khác bị người ta xâm phạm đùa bỡn. . .
Quý Tiết có chút kinh ngạc, không biết nên khóc hay cười khẽ nhếch khóe môi, hai chân thon dài bắt chéo, tựa lưng vào sô pha phía sau. Cánh tay vung lên,ném khăn mặt trong tay sang một bên , rồi từ bên cạnh sô pha cầm lấy hộp thuốc lá, châm lên một điếu.
Hoàng Vân Anh chấp nhận số phận nhắm mắt lại. Không sao cả, không sao cả, ba tháng, ba tháng mà thôi? Rất nhanh, rất nhanh thôi.
"Cô là ai?"
Hoàng Vân Anh mở mắt ra, nghi hoặc nhìn vẻ mặt vẻ giận dữ của mỹ nữ trên người . Trên mặt mỹ nữ vẫn phiếm đỏ như trước , làn da càng thêm trắng nõn trơn bóng, dung nhan không chút hỗn độn, ánh mắt trong suốt hàm chứa tức giận , tuy rằng hơi hồng nhưng lại không chút ảnh hưởng đến sự xinh đẹp của nó.
Hình như. . . có chút quen thuộc. Hoàng Vân Anh cố gắng nhớ lại.
"Chết tiệt!" Mỹ nữ say sét đánh không kịp bưng tai rút tay từ trong quần cô ra, đẩy thân thể cô, "Cút!"
Hoàng Vân Anh sau khi xuống giuờng liền nhanh chóng sửa sang lại trước ngực, nhưng nút áo trước ngực đã bị chị ta kéo đứt, cô đành phải tùy tiện kéo lại.
Do dự một chút, Hoàng Vân Anh buông xuống vẻ mặt bình tĩnh nói, "Hai vị tỷ tỷ, tôi là Hoàng Vân Anh, là quản lý mới tới . Cháo đã nấu xong, lo lắng vị tỷ tỷ này say rượu, vì thế mới nấu cháo. Nếu còn có nhu cầu gì khác, xin cứ yêu cầu."
Thấy hai người phụ nữ kia đều không hé răng, Hoàng Vân Anh đứng trong chốc lát, liền cúi người nhặt lên quần áo dính mùi rươụ phân tán trên thảm, nghĩ nghĩ, rôì lại vào phòng tắm quần áo bên trong ra, liếc nhanh hai người một cái