Ngày thứ tư.
Bốn ngày nay, mỗi buổi sáng mở mắt ra, việc đầu tiên Hoàng Vân Anh làm đó chính là nhìn chằm chằm vào trần nhà trong chốc lát, bởi vì liên tục bốn ngày khi tỉnh lại cô đều có cảm giác như mình đã trải qua một đời. Nếu không phải trên người mình vẫn còn dấu vết còn sót lại vì bị hai người phụ nữ chà đạp, cô nhất định sẽ nghĩ bản thân chỉ vừa mới gặp ác mộng mà thôi.
Bốn ngày trước cô tỉnh lại trong phòng khách lầu 5, cả người đều nát, cô ngay cả khóc cũng không khóc được, chỉ có thể tiếp tục nhắm mắt lại nặng nề ngủ cho đến khi đói tỉnh.
Bốn ngày sau đó, cả Trương Tuệ Minh và Nguyễn Ân Nhi đều không trở về, ngay cả 3 vị chủ nhà khác cũng không thấy, giống như cả nhà trọ này vốn dĩ chỉ có một mình cô tồn tại . Mỗi ngày canh giữ ở nhà trọ, làm chuyện nhà xem tivi đọc sách lên mạng, cô cảm thấy bản thân mình càng ngày càng bình tĩnh, một người phụ nữ cũng được, hai người phụ nữ cũng thế, nếu không thể phản kháng, việc duy nhất cô có thể làm chính là làm cho bản thân đừng để ý. Dù cho sau này. . . Ngay cả hôm nay cô cũng không thể hối hận, tự mình giải thoát cho bản thân, còn nói gì đến chuyện sau này?
Trời vẫn chưa sập, cô vẫn chưa chết, cha mẹ khỏe mạnh, cô đã nên vô cùng hạnh phúc rồi, chờ chết, còn cả một đống thời gian để khổ sở, việc gì phải sốt ruột.
Tuy nói công việc của cô là 24/24 giờ đợi lệnh, nhưng cũng không có nói cô không thể ra cửa, nếu cả 5 vị chủ nhà đều không có ở đây, cô cũng có thể tạm thời rời khỏi nhà trọ, nhưng buộc phải trở về trong vòng một tiếng đồng hồ. Dưới gara có một chiếc xe đẩy, bình thường ra cửa mua đồ ăn hoặc mua đồ dùng thiết yếu cho cuộc sống, nửa giờ vẫn dư dả. Mua thứ khác. . . Cô không có tiền, cũng không cần.
Gọi điện thoại về nhà báo bình an, cha mẹ còn dặn dò cô ở công ty phải giúp đỡ mọi người, dù có thiệt thòi cũng đừng so đo, chịu thiệt là phúc ── Hoàng Vân Anh cười cười, nhất nhất đáp lời. Giải thích qua loa với Linh Vũ, cũng nói mình không từ chức, Linh Vũ cật lực khuyên cô, cô cũng không nói nhiều. Cô không thể nói, bạn thân của cô, người sư phụ mà cậu ngưỡng mộ nghĩ ra một phần hợp đồng mà tớ không thể hủy được. Cô càng không thể nói, bạn thân của cô, công việc mà cậu tìm cho tớ là giúp việc kiêm kỹ nữ.
Đúng rồi, ở thời cổ đại, nha hoàn được đưa tới hầu hạ cuộc sống của nam chủ nhân bao gồm cả việc thỏa mãn sinh lý dục vọng gọi là cái gì nhỉ? . . . Hoàng Vân Anh suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng nhớ tới cái danh từ kia .
"Nha đầu thông phòng".
Cô hiện tại chả phải chính là một nha đầu thông phòng sao chỉ khác ở một điểm người cô phục vụ là phụ nữ? Hay nên gọi là " người công cộng" cho đám phụ nữ trong nhà trọ này.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, có lẽ sẽ có nhiều người nghĩ rằng cô đang kiếm lời đi? Chưa nói đến địa vị của Trương Tuệ Minh và Nguyễn Ân Nhi trong giới nghệ sĩ, chỉ cần xét tới bề ngoài của bọn họ, "Tiền vốn" đó, đại khái chắc là có vô số, đàn ông, phụ nữ khóc lóc muốn leo lên giường của bọn họ đi. Nếu không phải bởi vì công việc này có nhiều mục khác, bọn họ sao lại thèm để mắt tới cô? Một kẻ vô cùng bình thường như cô chứ.
Cô rất rõ ràng, giá trị