Phòng tắm của Nguyễn Ân Nhi đối với Hoàng Vân Anh mà nói, chính là một nơi thượng đẳng dùng để làm chuyện" yêu". Nơi này, lúc nào cũng là nơi hoan ái hoặc là bắt đầu quá trình đó, tuyệt đối không bao giờ vào đây chỉ để nói lời chào cảm ơn đơn giản. Trong bồn tắm, dưới vòi hoa sen, trước gương, trên cửa, trên tường, trên gạch men lạnh lẽo, mỗi một chỗ trong này cô đều đã từng bị bắt bày ra tư thế dâʍ đãиɠ, bị chị ta đào móc rút cắm ra trong suốt yêu dịch, còn có... Nếu giữa phòng tắm này có máy quay, cô chắc cũng đã có mấy bộ phim về thể loại này rồi.
Trong bồn tắm lớn, thân thể của chị sau khi vận động hiện lên những tầng mồ hôi mỏng chảy dọc khắp cơ thể, nhiệt độ nóng bỏng như nham thạch nóng chảy, xúc cảm bóng loáng, cảm giác khoan khoái nóng ấm ở mỗi một tấc da thịt cọ sát chặt chẽ với chị.
Hoàng Vân Anh tư thế đáng xấu hổ cưỡi ngồi trên người Nguyễn Ân Nhi, cô hoàn toàn không dám nhìn khuôn mặt lạnh lùng của chị sau khi lấy kính mắt ra, cô chỉ cảm thấy bản thân tựa như một khối sôcôla đang bị nung lên, ở trong nhiệt độ cực nóng kia đau khổ giãy dụa.
Cố gắng dùng khăn tắm lau thân thể chị, nhưng chính cô cũng biết sức lực mà cô dùng rất nhỏ không đáng nhắc đến, bởi vì... Ngay lúc cô hạ mông xuống, cô khép chặt khe hở mềm mại bên ngoài, để lửa nóng to dài của chị cứng rắn áp bách cô, để nó truyền lại nhiệt độ nóng rực kích ŧhích, loại cảm giác kinh khủng này giống như trên đầu đang có một thanh đao không biết khi nào sẽ hạ xuống làm cho mỗi hơi thở cô đều phải thật cẩn thận, trên tay không thể đào đâu ra dù chỉ một chút sức lực.
"Có phải tôi phải đi vào thì cô mới chịu chuyên tâm lau?" một bàn tay Nguyễn Ân Nhi đặt trên eo nhỏ mềm mại của cô khẽ trượt, không dùng nhiều lực, chỉ nhẹ nhàng ma sát, lại ngoài ý muốn trong nháy mắt mang đến cho cô cảm giác tê ngứa.
Thân thể Hoàng Vân Anh run lên, cơ bắp bên hông theo phản xạ căng lên, có thể trong giây tiếp theo, trong lòng lại vì lời nói của chị mà dâng lên một tia khoan khoái kì quái.
"Chị... không cần?" Chị ta luôn luôn thích bắt đầu trong bồn tắm lớn, lúc cô gội đầu cho chị, hoặc lau người sẽ bắt đầu làm, thường xuyên trực tiếp dùng loại tư thế này làm để chị ta phát tiết qua một lần, mới chịu đứng dậy. Có khi nếu chị ta ngấy, cũng có lúc kéo cô ra khỏi bồn tắm, để một chân cô dẫm lên thành bồn tắm kia, nhếch mông lên, chống vào tường để cho chị dễ dàng từ phía sau tiến tiểu huyệt cô... Hoặc là đối mặt với chị, mông dựa vào bồn tắm ngưỡng về phía trước, hai tay chống ra phía sau, hai chân lớn mở, để cho chị thoải mái nằm trên người cô dùng hết toàn lực. Cô sợ tư thế này nhất, bởi vì tứ chi đều chống đỡ rất vất vả, nơi duy nhất có thể mượn lực chống đỡ là cái mông cũng không dám ngồi xuống, bởi vì nếu làm vậy, chị sẽ hung mãnh va chạm không hề dừng lại, mỗi một lần sáp nhập đều dã man phá vỡ hoa tâm mẫn cảm mà nhu nhược ở sâu trong cơ thể cô, lần lượt đâm vào thật sâu , để cho cô trong kích ŧhích mãnh liệt không thể phân biệt được đó là cực lạc hay thống khổ, chỉ có thể mãnh liệt run run thét chói tai cầu xin tha thứ.
Nhớ lại những chuyện đó, cô không khỏi kẹp chặt chân lại, dưới thân dần dần có cảm giác ướŧ áŧ, trong lòng sợ hãi động tác có khả năng sẽ xảy ra của chị, có thể... Đáy lòng lại có một ác ma nho nhỏ nói cho cô: Thừa nhận đi, mày cũng rất khoái nhạc, rất hưởng thụ, kɧoáı cảʍ như sóng triều cọ rửa linh hồn đó không có ai có thể kháng cự!
Theo nét mặt cô đọc ra tất cả, người phụ nữ kia không chút nào che giấu khóe miệng cong cong , trước kia thuần