"Trương, Trương, Trương..." Ninh Thanh Nhã cũng không biết Trương Tuệ Minh cũng ở nhà trọ này, nhìn thấy chị vẻ mặt lạnh lùng đi vào phòng khách, cô cơ hồ phản ứng kích động.
Nhìn thấy nhà trọ có người ngoài, Trương Tuệ Minh mày nhíu thật chặt, quay đầu nhìn về phía Nguyễn Ân Nhi.
"Khách của tôi."
Nghe được Nguyễn Ân Nhi giải thích, Trương Tuệ Minh không hề nhìn Ninh gia tỷ muội, đôi mắt nồng đậm luống cuống nhìn xung quanh mọi nơi, giống như đang tìm cái gì, cho đến khi trông thấy Hoàng Vân Anh từ phòng bếp đi ra, con ngươi mới dừng nhìn xung quanh.
"Ngại quá, tôi đang làm thêm vài món thức ăn, đại khái nửa tiếng sau..." Hoàng Vân Anh càng nói càng nhỏ giọng, bởi vì cô thấy được khuôn mặt băng bó không phù hợp của Trương Tuệ Minh thẳng tắp hướng cô đi tới, "Trương, Trương tỷ tỷ ── a!" Trời đất đảo ngược, Trương Tuệ Minh lại trước mặt phòng khách đầy đủ mọi người đem cô khiêng trên đầu vai đi về phía thang máy.
"Trương tỷ tỷ... Trương Tuệ Minh chị ── "
Sau khi âm thanh Hoàng Vân Anh có chút kinh hoảng đã biến mất hồi lâu, phòng khách vẫn im lặng một mảnh.
Ninh Thanh Nhã nuốt nuốt nước miếng, cổ cũng không dám vặn vẹo, một đôi mắt liếc trộm ba nữ nhân xung quanh.
Thì ra lúc trước đếm tới bốn người còn...chưa đếm đủ.
"Quý Tiết, kêu Tần Mạn Ân xuống, chúng ta đi ra ngoài ăn." Nguyễn Ân Nhi âm thanh lạnh lùng nói.
"... Cô cũng đi?"
"... Bằng không thì sao? Cô cảm thấy trước tám giờ cô ấy sẽ xuống đến?"
"Đem về cho tôi một phần." Đình Hy cứng rắn bỏ lại một câu, rồi mới khống chế xe lăn về phía thang máy.
Cư nhiên, cư nhiên, cư nhiên đều bình tĩnh như thế?
Ninh Thanh Nhã cứng ngắc nhìn tỷ tỷ bên cạnh.
Ninh Thanh Phong khóe miệng khẽ cười, nhìn hết những nữ nhân tướng mạo xuất chúng trong phòng khách. Đối với loại trò hay này, nếu gặp được, cô chỉ có thể đứng ngoài cuộc thôi a!
"A..."
Tiếng rêи ɾỉ kiều mị run run mang theo ba phần cầu xin thương xót, Hoàng Vân Anh trần trụi xinh đẹp nằm ở trên ga giường màu lam của Trương Tuệ Minh, theo lực cọ xát của chị mà rêи ɾỉ cầu xin.
Nữ nhân trước mắt là tình nhân hoàn mỹ chạm tay có thể bỏng, đối tượng ngày đêm ảo tượng của vô số người. Ở bên ngoài nhà trọ, diện mạo của chị hiên ngang, cao quý mà lại gần gũi, khiêm tốn không mất đi cao nhã, mà giờ phút này chị ──
Tây trang màu đen nhạt bị chị tiện tay ném ở cạnh giường bên người cô, một nửa đã rớt dưới đất, caravat cùng màu đã sớm bị chị ném vào thang máy. Chị khiêng cô vào phòng ngủ liền trực tiếp đem cô ném ở trên giường, trong nháy mắt liền cởi hết quần áo của cô, kéo xuống áo ngực, quần lót của cô, đứng ở bên giường, dang hai chân cô ra, côn thịt cứng rắn đứng thẳng liền ở trên hoa huyệt mềm mại của cô khẽ ma sát.
Côn thịt to lớn của chị ngay trước mặt cô đã động tình rỉ ra một chút dịch trắng, cố gắng đẩy vào miệng hoa huyệt lại khó có thể xâm nhập, nữ nhân cúi xuống hôn môi cắn nuốt thân thể của cô, khi nặng khi nhẹ đùa bỡn đầu vú mềm mại, dưới thân côn thịt không chút trì hoãn gấp gáp ngay tại miệng huyệt nhét vào, rút ra, nhét vào, rút ra, thỉnh thoảng còn dán tay lên trên bụng bằng phẳng hung hăng ấn xuống, côn thịt to lớn gặp được hoa huyệt nhỏ hẹp kích thích đến phát run. Rất nhanh, hoa huyệt hư không chảy ra dâm tᏂủy̠, miệng huyệt hé ra khép lại hút chặt cự vật của nữ nhân, nữ nhân kia liền rút ra côn thịt rồi mới thẳng lưng một cái trực tiếp đỉnh lên ở chỗ sâu nhất trong hoa tâm, làm cho eo nhỏ của cô nâng cao lên, thất thanh thét chói tai.
Côn ŧᏂịŧ to dài tăng tốc bị hoa huyết ẩm ướt chật trất gắt gao ngậm chặp, một vòng một vòng siết lại làm chị kích thích tới cực điểm, nhịn không được đem hai chân cô mở rộng ra, bàn tay mảnh mai kiềm lại thắt lưng của cô theo hướng của