[ H+ ] Cực Phẩm Phòng Trọ

Chương 83


trước sau


Một đôi dép lê nhìn không ra có gì đặc biệt ── ba ngàn sáu trăm tám mươi nhân dân tệ; một cái quần bò giống như cái ở trên tivi mười một nhân dân tệ không khác nhau lắm ── vậy mà sáu ngàn chín trăm mười bảy nhân dân tệ; một cái váy màu trắng viền hoa cùng phụ kiện đi kèm ── ba vạn hai ngàn. . .

"Vân Anh tỷ, tỷ không có thích cái gì sao?" Ninh Thanh Nhã nghiêng đầu rất kỳ quái hỏi cô.

". . . ừ." Chính xác, cô thật sự rất không thích ── giá của chúng nó.

"Như vậy a! Nhưng quần áo phải mặc vào mới biết được có hợp không a! Muội đến giúp Vân Anh tỷ chọn xem, được không?"


". . . Cám ơn Thanh Nhã, nhưng tỷ ──" Hoàng Vân Anh còn chưa nói xong chỉ thấy Ninh Thanh Nhã đã chạy vội ra ngoài, chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười.
"Nhìn thấy thích liền thử, Tôi mua cho em." Thanh âm trầm ấm lại hơi hơi khàn khàn của nữ nhân vang bên tai cô.

Hoàng Vân Anh quay đầu nhìn người bên cạnh, dáng người cao ngất, quần áo đơn giản, một người phụ nữ trung niên đang cúi đầu nhìn cô.

". . ." Hoàng Vân Anh nhịn không được nhìn kỹ một hồi lâu, cuối cùng không thể không thừa nhận ── chị thật sự rất lợi hại!

Buổi sáng sau khi Khắc Minh Nhi đồng ý ở nhà trọ cùng Đình Hy, Trương Tuệ Minh lại còn nói chị muốn đi theo bọn họ dạo phố, rồi mới lên lầu một chuyến, xuống lầu lần nữa đã biến thành phụ nữ trung niên! Từ chỗ triển lãm ảnh chụp đến quán cơm Tây rồi lại đến trung tâm thương mại, vậy mà ── không một người nhận ra chị!

Thật ra không chỉ hoá trang, tóc giả cùng dáng người cao thấp có thể thay đổi dù sao cũng hạn chế, nhưng Trương Tuệ Minh vừa ra khỏi nhà trọ, toàn bộ khí chất trên người đều thay đổi, nho nhã lịch sự, thong dong bình tĩnh, vẻ mặt bình thản ấm áp, đôi mắt thông hiểu thế sự cơ trí rộng rãi, gió nhẹ mây bay, bước đi lại nhẹ nhàng chậm chạp, từ từ thản nhiên, ngay cả giọng nói cũng giống như nữ nhân trung niên hàng thật giá thật! Từ đầu đến chân, tản ra hương vị thành thục ổn trọng làm cho người ta muốn ỷ lại ── bất kể là ai, đều rất khó tưởng tượng một người cao quý cùng với vẻ ngoài nho nhã có đôi mắt cùng mị lực mê hoặc người khác - Trương Tuệ Minh liên tưởng cùng một chỗ.

"Em đây là. . . muốn ở trong này ăn hết tôi sao?" Trương Tuệ Minh ác liệt ở bên tai Hoàng Vân Anh thấp giọng nói.

Hoàng Vân Anh không nói gì dời ánh mắt, đi về hướng Ninh gia tỷ muội.

". . . Này " Hoàng Vân Anh nhìn cái váy màu xanh ngọt trong tay Ninh Thanh Phong liên tục lắc đầu, "Tôi, tôi không mặc được loại này."


"Sao vậy? Không tin ánh mắt của tôi sao?" Ninh Thanh Phong cầm váy ở trên người Hoàng Vân Anh ướm thử, rồi mới rất tin tưởng đem váy nhét vào tay cô.

"Không phải ── "

"Vân Anh tỷ, tỷ liền thử xem đi, không thích hợp lại lấy cái khác! Muội còn chưa có gặp qua Vân Anh tỷ mặc váy nha. . . Ách, chẳng lẽ Vân Anh tỷ trên đùi có sẹo sao?" Ninh Thanh Nhã cẩn thận hỏi, sợ hãi bản thân trong lúc vô ý đụng vào miệng vết thương của người ta.

"Không có, chân của cô ấy. . . nhìn rất được." Trương Tuệ Minh đánh giá hai chân Hoàng Vân Anh đang mặc quần bò, màu sắc ôn hòa trong mắt chợt hiện lên mấy điểm ánh sáng khác thường.
Bên cạnh đó nhân viên cũng nhiệt tình khuyên Hoàng Vân Anh nên

thử xem, Ninh Thanh Phong lại xoay người kín đáo đứng ở trước người Hoàng Vân Anh ngăn cản tầm mắt của nhân viên chăm sóc, mời nhân viên chăm sóc tạm thời rời đi, chờ bọn họ chọn xong lại kêu cô ấy.

Hoàng Vân Anh cảm kích nhìn Ninh Thanh Phong, lại nhìn cái váy trong tay, vẫn là để lại đi. . .

Trương Tuệ Minh thấy thế không khỏi nhíu mày, thấy xung quanh không có người, đơn giản lấy cái váy, một phen kéo Hoàng Vân Anh vào phòng thay quần áo.

"A ── chị, chị buông! Tôi không thể mặc. . . A ── "


Ninh gia tỷ muội nghe tiếng Hoàng Vân Anh giãy dụa, hai mặt nhìn nhau. Nhưng rất nhanh, phòng thay quần áo không có động tĩnh, rồi chỉ thấy Hoàng Vân Anh vẻ mặt tức giận cầm lấy quần áo nổi giận đùng đùng đi ra, mà Trương Tuệ Minh lại còn là vẻ mặt hổ thẹn có chút áy náy đi theo sau.
Chị đã quên. . . trên người cô gái này còn lưu lại dấu hôn tràn đầy, thật là không thể mặc loại váy hở ngực được.

Bởi vì bị Trương Tuệ Minh kéo quần áo trong phòng thử đồ, Hoàng Vân Anh bất đắc dĩ phải mua một cái T shirt, vẫn như trước muốn lấy cái màu vô cùng đơn giản, nhưng dưới "Dâm uy" của Trương Tuệ Minh, phải lấy cái màu hồng nhạt, nhưng chết sống không cho Trương Tuệ Minh quẹt thẻ, để chính cô trả.

Nhưng sau khi từ phòng thay quần áo đi ra, Hoàng Vân Anh ít nói chuyện với Trương Tuệ Minh, vậy mà cười khanh khách cùng Ninh gia tỷ muội nói cười, ba người còn cùng nhau ở trong phòng thay quần áo nhỏ giọng nói lớn tiếng cười, nghe được Trương Tuệ Minh rất là nghẹn khuất, cố tình còn luôn nhớ tới bộ dáng cô quần áo không trọn vẹn mảnh mai chống cự ở trong phòng thay quần áo lúc nãy. . . Nếu vừa rồi . .
"A. . . Đừng, sẽ, sẽ bị người khác nghe được. . ." Cô thở gấp kháng cự, cái váy xanh ngọc bị chị treo ở bên hông, lộ ra hạ thể trần trụi, mật huyệt dưới thân đang bị côn thịt to lớn của chị cắm đến "Xì xì" rung động, dâm dịch vẩy ra, bởi vì khẩn trương, huyệt thịt gắt gao cắn chị cơ hồ làm cho chị không thể co rúm, kẹp chặt đến mức chị thích đến phát cuồng, chỉ có thể đem hai chân cân xứng nâng lên trên khuỷu tay, ôm mông cô đem cô đặt ở trên vách tường của phòng thay quần áo hung hăng làm một trận. . .

Cảm giác được ánh mắt dị thường nóng bỏng phía sau, Hoàng Vân Anh quay đầu nhìn Trương Tuệ Minh liếc mắt một cái, nhìn thấy dục vọng trắng trợn trong mắt chị làm cô vừa xấu hổ lại vừa buồn bực, một chút kính nể đối với kỹ thuật hóa trang tuyệt vời của chị cũng nhất thời hóa thành hư ảo.
Cho đến khi bốn người trở về nhà trọ, cô cũng không có liếc chị một cái nào nữa.

Còn chưa thấy Hoàng Vân Anh tức giận bao giờ, Trương Tuệ Minh thế nhưng lại phát hiện bản thân có chút sợ cô gái nhỏ này, nghĩ rằng đại khái là vì bản thân đuối lý nên vì thế chột dạ đi. Yên lặng nhìn Hoàng Vân Anh vào phòng bếp, chị cũng đã nghĩ đến buổi tối như thế nào "Trấn an trấn an" cô. Hơn nữa, cái váy kia chị đã lén mua, chờ buổi tối. . .



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện