"Ah! Thế nào, sư phụ của tớ tốt không?" Nhậm Linh Vũ đứng trước gương toilet liếc nhìn Hoàng Vân Anh bên cạnh nháy nháy mắt nói.
"Ánh mắt của cậu đương nhiên tốt rồi." Hoàng Vân Anh cười khẽ.
"Đương nhiên! Đúng rồi, cậu tới đây sao không gọi điện báo cho tớ trước? Lỡ như tớ không ở đây chẳng phải là cậu đi không một chuyến sao?"
". . . Tớ, tớ quên mất." Cô không phải quên, cô thực ra không tính đi gặp Linh Vũ, cô chính là. . . muốn đến xem, không chừng có thể từ xa liếc mắt một cái. Ai ngờ Linh Vũ vậy mà từ bên đường cái đối diện vọt lại đây, vui vẻ như vậy. . . kêu cô cùng ăn cơm.
Cô cũng là lần đầu tiên gặp được thần tượng trong miệng Linh Vũ, cùng với V ở trong lòng Linh Vũ đặt song song ở vị trí thứ nhất - sư phụ Vũ Triết Tinh - Vũ đại luật sư, cố vấn pháp luật của Ân Kỳ. Không nghĩ tới lại trẻ tuổi như vậy. . . nữ nhân hào hoa a.
Họ mới đi toilet một chút, vừa ra tới đã thấy hai cô gái tự tin thanh lệ đang ngồi ở chỗ của bọn họ nói chuyện làm quen vui vẻ với Vũ Triết Tinh.
"Chị này đừng có cự tuyệt người ta vạn dặm như thế chứ, chúng tôi rất có thành ý mà ── "
"Hai vị tiểu thư, ngại quá, hai người đang ngồi chỗ của chúng tôi nha." Linh Vũ giọng điệu không vui nói.
Hai vị mỹ nữ nhìn bảng tên của Linh Vũ có chút kiêng kị đánh giá, rồi sau đó thuận tiện liếc nhìn Hoàng Vân Anh một cái, nhưng ánh mắt rất nhanh quay lại trên người Linh Vũ.
". . . Dù sao nơi này nhiều chỗ như vậy, ăn bữa cơm cùng nhau cũng coi như hữu duyên a!" Cô gái xinh đẹp mặc váy dài màu vàng giọng nói ngọt ngào làm nũng.
Linh Vũ rất không nể mặt cả người run lên một chút, "Cái gì mà chỗ ngồi nhiều như vậy, chỗ ăn cơm với chỗ đi toilet cùng nhau cũng là có duyên à, cô muốn rụng trứng hả!"
"Phụt ── khụ khụ." Hoàng Vân Anh cúi đầu nhẫn nại cười.
"Ah! Có người nói chuyện như cô sao? Không có tố chất!" Một cô gái tóc quăn mặc áo màu hồng khác lập tức đứng lên sẵng giọng nói.
"Các cô muốn đánh nhau thì có!" Nhậm Linh Vũ lông mày dựng thẳng, bị cô gái da mặt dày như thế nói "Không có tố chất", hai người bọn họ coi cô là quả hồng mềm hay là bánh bao thịt hả!
"A! Chỉ là đùa giỡn thôi mà! Thì ra cô là người đàn bà chanh chua, khó trách không có tố chất như thế!" Cô gái tóc quăn xinh đẹp bên cạnh nói xong còn liếc mắt nhìn Vũ Triết Tinh ngồi ở một bên với vẻ mặt bình tĩnh.
"Cô ── "
Hoàng Vân Anh ngăn Nhậm Linh Vũ đang không nhịn được chuẩn bị đánh người, nhưng cô cũng không nhìn hai cô gái xinh đẹp đang "cưu chiếm thước sào", mà là nhìn về phía Vũ Triết Tinh "Hết sức dịu dàng" nói: "Em nhớ rõ chị thường xuyên nói, trên đời có hai loại người thường chọc người ta chán ghét nhất, một loại là người phá giấc mộng đẹp của người khác, một loại khác ── chính là quấy rầy người khác dùng cơm.