[H+] Fwb

Chương 29


trước sau


Buổi tâm sự của Jeff và Barcode tuy ngắn ngủi và cả hai cũng không nói quá nhiều về nhau nhưng nhờ nó mà Barcode đã thay đổi suy nghĩ của mình về Jeff, cậu không còn dè chừng người con trai này nữa mà chịu mở lòng mình hơn. Còn Jeff, khi ở cạnh Barcode hắn cảm thấy bản thân thoải mái, lúc trước hắn cũng hay tâm sự với Bible nhưng được một thời gian hắn cảm thấy dường như Bible chỉ nghe cho qua chuyện chứ hắn ta không đồng cảm mấy. Jeff không trách Bible vì hắn biết rõ tính cách của Bible không phải là kiểu người biết an ủi và cảm thông. Nhưng khi nói chuyện với Barcode thì lại khác, cậu chăm chú lắng nghe, nghiền ngẫm từng lời hắn nói và đáp lại với một thái độ thương cảm thật sự. Chính vì thế hắn rất muốn được nói chuyện với cậu nhiều hơn nhưng hắn cảm thấy giữa hắn và cậu vẫn còn một bức tường chắn, nó rất mỏng nhưng đủ để ngăn hắn không nói cho cậu biết quá nhiều.

Chỉ qua một buổi trưa mà giờ cả hai gần như là bạn. Tan học, Barcode thậm chí còn vui vẻ để Jeff đi cùng mình ra đến tận cổng, đôi lúc cậu còn tự nhiên trêu chọc hắn.

- Mau về sớm đi ạ, không cần đứng chờ cùng em đâu. Kẻo bị đánh đòn nữa bây giờ.

Barcode nhe răng thỏ cười cười nói với Jeff.

- Ba anh đi công tác rồi, giờ chẳng ai quản được anh hết. Em lo cho mình trước đi cậu em sắp tới rồi đó.

Vừa dứt câu đã có một chiếc xe đen dừng trước mặt bọn họ, lần này không có vệ sĩ nào bước xuống trước cả mà đích thân vị chủ tịch Romsaithong bước xuống để mở cửa xe cho đứa cháu cưng, hôm nay anh đích thân lái xe đi đón cậu. Từ xa anh đã thấy Barcode đứng ngoan ngoãn chờ anh bên cạnh còn có cả Jeff, Mile nở nụ cười hài lòng, cháu anh hôm nay vừa biết nghe lời vừa biết quen cả bạn mới.

- Hôm nay đi học vui không con?

Bracode tươi cười phấn khích trả lời.

- Vui lắm ạ, con với anh Jeff nói chuyện suốt buổi luôn!

Câu nói thì có vẻ bình thường nhưng vừa nghe qua Mile đã nhận ra được điểm kì quái, anh nghĩ chẳng phải hai đứa nhỏ này học khác lớp nhau sao? Sao lại có thể nói chuyện suốt buổi? Mile hơi nhướn một bên mày nghi hoặc, Jeff nhận ra điều đó nên lén đẩy đẩy tay cậu, Barcode hiểu được nên nhanh trí giải thích.

- Ý con là giờ ra chơi bọn con có nói chuyện với nhau... một chút.

Barcode đưa tay lên để miêu tả sự "một chút" đó. Mile vẫn còn thấy chút cấn cấn trong lời nói của đứa cháu nhỏ nhưng anh cũng không truy cứu mà gật gật đầu cho qua. Anh quay sang Jeff nói vài lời.

- Cảm ơn vì đã làm bạn với cháu của chú, mong rằng sau này con vẫn sẽ tiếp tục giúp đỡ thằng bé.

Jeff cúi đầu nhận câu nói của Mile. Anh mở cửa xe giúp Barcode, trước khi lên xe cậu vẫn không quên nhìn lại hắn. Cậu đưa tay lên vẫy vẫy, tiếc nuối tạm biệt.

- Bye Bye!

Jeff cũng vẫy tay lại với cậu, khi chiếc xe đã đi xa hắn mới cảm thấy lòng mình có gì khác lạ. Rồi chợt Jeff mở to mắt, dường như hắn đã tìm thấy động lực để đi học mỗi ngày.









Bible: Build trả lời tin nhắn của tao đi mà Build!

Bible đang gọi tới. <Từ Chối>

Bible: Sắp thi rồi tao qua ôn bài cùng mày nha.

Bible: Buildddddd.

Bible đang gọi tới. <Từ Chối>

Bible: mày không trả lời tao sẽ qua nhà mày đó.

Build: im coi!

Build tức giận ném điện thoại sang bên, bịt tai lại cố gắng tập trung học bài. Bible vậy mà vẫn ngoan cố gọi tiếp, Build không chịu được nữa liền bấm chặn hắn. Lúc này cậu chỉ muốn chuyên tâm học hành chứ không muốn đôi co gì với hắn nữa. Chưa bao giờ cậu quyết tâm như lúc này, nói bỏ là bỏ, cạch mặt là cạch mặt, dù cho hắn có ỉ ôi xin xỏ thế nào cậu vẫn không tha thứ là không tha thứ.

Phía này Bible cũng đang vò đầu bứt tóc vì gọi mãi mà cậu không bắt máy, đến khi biểu tượng cuộc gọi biến mất và dòng chữ không thể nhắn tin hiện lên hắn mới biết mình đã "ăn" block. Hắn bất lực buông điện thoại xuống, nhắm mắt hít một hơi thật sâu để kiềm nén thứ cảm xúc lạ đang dâng trào. Lúc này Bible đặt tay lên tim mình nghe thử, nơi này dạo gần đây cứ có cảm giác kì lạ, lúc thì đập nhanh liên hồi, khi lại quặn thắt khó tả. Bible bị gặp khó khăn trong việc xác định tình cảm, cảm xúc, hắn cần một chất xúc tác để có thể dễ dàng hiểu trái tim mình hơn. Chất xúc tác đó là Build! Nhưng giờ Build không nói chuyện với hắn nữa, đến nhìn mặt cũng không thèm. Bible cảm thấy bức bối và khó chịu, phải chi Build chịu lắng nghe hắn nói một lần có lẽ mọi chuyện đã có thể được giải quyết.

Hắn nghĩ vậy chẳng khác nào đang trách Build là không chịu lắng nghe hắn. Build đã lắng nghe hắn rất nhiều lần thậm chí cậu sẵn sàng bỏ qua tất cả. Nhưng chỉ vì cái thói lăng nhăng, cuồng dục kia của hắn đã khiến Build càng ngày càng thêm bất lực. Cậu mệt mỏi đến mức không còn muốn nghe hay muốn nhìn thấy. Bible luôn được đánh giá là học cao hiểu rộng nhưng cái câu "tiên trách kỷ hậu trách nhân" hắn mãi vẫn chưa ngấm được.




(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});





Kỳ thi học kỳ đến nhanh như gió thổi, mấy ngày qua Build ôn tập đến mặt mày phờ phạc, ngày nào cũng thức khuya dậy sớm chỉ để học bài. Tuy vẫn có chút sợ hãi và hồi hộp nhưng cậu vẫn tự tin là mình sẽ làm được, thời gian qua cậu đã học hành rất nghiêm túc không thể có chuyện thi trượt được.

Fox mọi hôm vẫn hay huyên thuyên nói chuyện trên trời dưới đất mà nay cậu ta cũng rất nghiêm túc ngồi im ôn bài, miệng không ngừng nhẩm đi nhẩm lại công thức. Sở dĩ Fox trở nên siêng năng như vậy là vì baba cậu ta đã hứa nếu cậu ta thi tốt ông ấy sẽ mua cho cậu ta điện thoại mới. Cho nên cậu ta cố gắng thi điểm cao vì mục tiêu đổi điện thoại.

Còn Build thì chẳng cố gắng để có được thứ gì hết, cậu chỉ muốn thi tốt để chứng minh cho ba thấy cậu không tệ như ông ấy nghĩ.

Một tiếng rưỡi đồng hồ trôi qua đầy căng thẳng, bàn tay bấm máy tính của Build gấp đến độ run rẩy toát cả mồ hôi tay. Đề thi lần này khá khó, các dạng toán cậu học đều được biến thể thành nhiều dạng khác nhau khiến cậu phải mất vài phút suy nghĩ mới biết cách giải. Nhưng nhìn chung cậu vẫn làm khá tốt, cậu không dám chắc mình sẽ đạt điểm xuất sắc nhưng đủ để cậu trên trung bình.

Sau khi nộp bài thi, Build thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần vượt qua cái môn quái đản này là cậu yên tâm rồi, mấy môn tới chỉ cần ôn lại một chút là được.

- Build ơi, Fox không được đổi điện thoại rồi.

Fox đột nhiên òa khóc ôm chầm lấy Build. Theo phản xạ cậu cũng đưa tay ra ôm lại cậu ta. Nhìn bộ dạng tức tưởi này của Fox, Build đoán chắc cậu ta thi không được. Đưa tay vuốt vuốt mái đầu nhỏ, Build ân cần hỏi.

- Không làm được sao lúc nãy không hỏi tôi?

Fox nói trong tiếng nấc nghẹn.

- Thấy cậu... run quá... không dám hỏi.

- Thôi được rồi, đừng khóc nữa. Môn này làm không được thì mình lấy môn khác bù qua. Đừng bi oan quá kẻo ảnh hưởng đến mấy môn khác.

- Biết... biết rồi Build.

Fox lúc này mới bình tĩnh lại, cậu ta rời khỏi vòng tay Build. Vẫn còn sụt sùi vài tiếng nhưng đã đỡ hơn ban nãy. Build cảm thấy tội nghiệp nên đưa tay lau nước mắt dùm Fox. Đột nhiên từ ngoài cửa có người kêu tên cậu rất lớn, theo phản xạ Build nhìn theo thì bắt gặp gương mặt mà cậu chán ghét mấy ngày nay.

Bible bộ dạng hớt hãi chạy vào. Hắn gấp gáp hỏi.

- Build, ban nãy mày làm được không? Đề lần này khá khó, tao đã bảo là dạy kèm cho mày rồi mà mày không chịu...

Build giữ mặt lạnh băng quay đi nơi khác, Fox dù đang rất buồn nhưng vẫn không nhịn được chen vào. Cậu ta đứng phắt dậy nhìn thẳng vào Bible nói.

- Nè đừng có coi thường bạn của tôi! Cậu ấy không những làm được mà còn gánh luôn cả tôi nữa. Đáp án ra câu nào cũng đúng, không trượt câu nào.

Nhìn thái độ khoe khoang thái quá này của Fox, Build có chút xấu hổ nắm lấy tay cậu ta ý bảo đừng nói vậy. Bible cũng không chịu thua nhất quyết hơn thua.

- Đúng hết, vậy sao cậu khóc?

Fox giật mình với câu hỏi này, cậu ta lắp bắp.

- Òm... thì... Tôi sắp có điện thoại mới, mừng quá không kiềm được nước mắt. Hỏi nhiều vậy cái đồ nhiều chuyện!

Bible cười khinh Fox một cái sau đó quay lại dùng giọng dịu dàng nói với Build.

- Hay để mấy ngày tới tao ôn cho mày, để mấy môn kia điểm kém nữa sẽ không nên.

Build khoanh tay đanh đá liếc mắt nhìn hắn.

- Tao đâu có cần mày ôn cho, ngoài mày ra tao vẫn còn có người khác mà. Đừng có xía vào chuyện của tao nữa cái đồ nhiều chuyện!

Fox hất cằm với hắn, Build cũng quay sang nơi khác. Lúc này hắn thấy hai còn người này giống nhau vô cùng. Lúc trước hắn thắc mắc một người trầm tính một người tăng động chơi với nhau kiểu gì thì giờ hắn biết rồi. Fox đang lây toàn bộ tính xấu của cậu ta cho Build. Nhưng hắn không trách mắng Build, hắn nghĩ cậu trở nên hư hỏng như vậy cũng là một phần lỗi của hắn. Vì hắn không ở bên cậu nhiều nên cậu mới phải chơi với loại người như Fox.
1

Bible không ép cậu phải học với hắn nữa, hắn dùng giọng nhẹ nhàng nói với cậu.

- Mày tự ôn hay học với người khác cũng được. Nhưng khi nào gặp khó khăn thì cứ nói với tao, tao bận cách mấy cũng sẽ giúp mày. Tất cả thời gian của tao... là của mày.

Hàng mi Build rũ xuống, ngực trái vậy mà có chút lay động, cánh mũi cũng trở nên cay xè. Build chầm chậm thở hắc ra, ánh mắt vẫn là kiên định không nhìn hắn. Bible khi đã nói xong cũng quay đầu rời đi, ánh mắt thì lưu luyến nhìn lại...









Kỳ thi căng thẳng đã qua đi một cách suôn sẻ nhưng Build mãi vẫn không lấy lại được sự vui vẻ, lòng cậu lúc nào cũng nặng trịch, khó chịu như thể vẫn còn đang khúc mắc chuyện gì.

Ngồi trong phòng một mình nhàm chán nhưng cậu chẳng buồn động tới điện thoại. Chỉ ngồi đó nhìn cố định vào một điểm.

Cốc cốc.

Âm thanh gõ cửa vang lên cắt ngang sự bất động của thiếu niên. Cậu hơi giật nhẹ mình, khi đã lấy lại tâm trí cậu mới lên tiếng.

- Có việc gì không mẹ?

Cánh cửa được đẩy ra, người phụ nữ gầy gò nhưng gương mặt lại phúc hậu tiến đến giường chỗ con trai đang ngồi. Bà nở một nụ cười hiền từ, cất giọng nói.

- Mấy ngày qua thi có mệt không con?

Bà ngồi xuống, đưa tay xoa nhẹ mái tóc rồi vuốt xuống gò má. Build nhận được sự ấm áp từ tay mẹ tinh thần cũng trở nên nhẹ đi một chút. Cậu giương nụ cười nhẹ đáp lại mẹ.

- Tuy có mệt nhưng con cảm thấy xứng đáng lắm mẹ. Lần này Build thi rất tốt, bảo đảm sẽ đem bảng điểm đẹp về cho mẹ đi khoe cả xóm luôn.

Đối với lời nói đùa đùa thật thật này của cậu, bà bật cười. Dạo gần đây bà cảm nhận được Build có chút khác lạ, cậu ít cười hơn hẳn, trước ít nói nay còn ít hơn. Nhưng giờ thấy cậu lại cười nói bình thường bà cũng an ủi phần nào. Nhớ lại việc Build với Bible có vẻ không còn thân như trước, giọng bà lo lắng hỏi.

- Con với Bible dạo này thế nào? Lúc trước thằng bé thường qua nhà mình học cùng con, sao giờ lại không thấy nữa? Vẫn còn giận sao con?

Bà nhớ lần trước Build nói cậu và Bible giận nhau. Bà cũng chỉ nghĩ là bọn trẻ cãi nhau chuyện vặt vãnh ai ngờ kéo đến tận bây giờ. Nhắc đến Bible, mặt Build buồn đi thấy rõ. Đôi mắt người mẹ hơi nhíu lại.

- Có chuyện gì sao con?

Build nhìn thái độ sốt sắng, lo lắng của mẹ cậu cũng thấy đau lòng. Nhưng Build không dám nói cho mẹ biết mình và Bible đã xảy ra chuyện gì. Cậu lại giương lên nụ cười ngượng, lắc lắc đầu nói.

- Không có gì đâu ạ. Do con muốn tự học nên kêu nó không cần qua.

Nghe qua bà đã thừa biết câu trả lời này chỉ là nói cho qua chuyện để bà không hỏi nữa. Nhưng người mẹ này không muốn ép con mình nói ra những điều cậu không muốn nói. Bà nhắm mắt cho qua, đổi sang một chủ đề khác.

- À phải, lần trước dọn phòng con mẹ có phát hiện cái này... Nó là của ai vậy con?

Bà lấy từ trong túi ra một chiếc kẹp tóc, là cái mà Bible đã tặng cậu. Build vừa nhìn thấy nó đã giật thót cả tim. Cậu sợ hãi nhìn lên phía bàn học kiểm tra, đúng là chiếc hộp đựng nó đã biến mất. Bữa giờ cậu chỉ lo ôn thi mà không để ý rằng vật quan trọng đã bị mất.

Mẹ Build nhìn thấy cậu lo lắng như vậy liền nghĩ đây có thể là vật rất quan trọng, bà lên tiếng giải thích.

- Nó quan trọng lắm sao con? Mẹ xin lỗi, mẹ không biết. Lần trước khi dọn bàn học của con mẹ đã lỡ làm rớt cái hộp đựng nó, không ngờ cái hộp lại bị hỏng. Mẹ không biết phải làm thế nào nên đành giữ tạm cái kẹp này định là sẽ đưa lại cho con sau. Mà cái trí nhớ già nua này cũng thật là, vậy mà cứ quên đi mất.

Build đưa mắt nhìn lại vật lấp lánh trên tay bà. Khi thấy nó đã có rất nhiều kỉ niệm vui gợi lại trong đầu cậu, nhưng kỉ niệm dù vui bao nhiêu, khiến cậu hạnh phúc cách mấy, thì giờ tất cả cũng chỉ còn là chuyện trong quá khứ. Lúc trước cậu gì người tặng mà trân trọng nó, giờ đây cậu cũng vì người đó mà ghét bỏ nó. Build cắn chặt răng, ánh mắt cậu hiện lên cả tia lửa, nhẫn tâm nói.

- Thứ này không phải của con, con không cần nó nữa... Mẹ bỏ nó giúp con.

Mẹ cậu tuy không hiểu chuyện gì nhưng bà vẫn nhìn ra nét bi thương, không nỡ trong ánh mắt con mình. Đứa nhỏ này nhìn bề ngoài thì cứng rắn nhưng tâm hồn lại yếu đuối vô cùng, nét yếu đuối đó ngoài người mẹ này thì còn ai nhìn ra nữa. Bà đưa tay lên xoa má cậu con trai, con ngươi lúc đầu được miêu tả là có lửa nhưng thật ra là đỏ lên vì muốn khóc.

- Vật này mẹ thấy con đựng trong hộp bảo quản rất kĩ nên mẹ mới nghĩ là con rất trân quý nó. Sao giờ lại muốn bỏ đi vậy con, nó khiến con buồn sao?

Cậu nuốt một ngụm nước bọt cố kiềm sự nấc nghẹn.

- Không phải đâu mẹ, đây là đồ của một người bạn nhờ con giữ dùm... nhưng giờ người đó không cần nó nữa, con cũng không cần giữ làm gì.


Bà cúi xuống ngắm nghía vật lấp lánh, nghĩ nghĩ gì đó một hồi. Sau đó đôi mắt người mẹ lại ngước lên nhìn cậu con trai, bà chầm chậm đưa tay vén một phần tóc ra sau tai cậu. Sau đó không biết nghĩ gì lại đưa chiếc kẹp tóc lên nhẹ nhàng mà kẹp vào. Khi đã kẹp xong còn ân cần chỉnh chỉnh phần tóc đó.

Cả một quá trình Build bất ngờ đến đơ người, cậu mở to mắt nhìn chằm chằm mẹ mình, trái tim cũng bắt đầu đập loạn xạ, tay chân căng cứng đến toát cả mồ hôi.

Hiện tượng Déjà Vu bất ngờ xẹt ngang qua trong tâm trí người mẹ, dường như bà đã ngờ ngợ ra chuyện gì. Nhưng bà không nói, chỉ dịu dàng vuốt ve gương mặt đang căng thẳng của con. Giọng bà run run cất lên.

- Mẹ chỉ muốn nói là mẹ tự hào về con... Mẹ luôn thầm cảm ơn ông trời vì đã để mẹ sinh ra một Build khỏe mạnh và xinh đẹp như vậy.

Từng câu từng lời mẹ nói đều chạm đến nơi sâu nhất trong tâm hồn cậu, chạm đến cái vết thương đang loang lổ, giằng xé trái tim cậu mỗi ngày. Build không cầm được nước mắt, dòng nước nóng hổi chảy dài xuống má, chạm đến tay người mẹ. Nhìn con như vậy bà cũng xót xa. Bà kéo cậu vào một cái ôm, vừa để che đi giọt nước mắt đang chực chờ trào ra khỏi tuyến lệ, vừa để trao cho con sự ấm áp an ủi.










Build ngước mắt nhìn lên bảng hiệu có chữ "Drunk Cat" đang nhấp nháy đầy màu sắc, cậu vừa có chút lo nhưng cũng thấy có chút hứng thú. Đang đứng phân vân không biết có nên vào trong không thì từ phía sau một cách tay đưa tới đặt lên vai cậu.

- Cứ vào đi không sao đâu. Có tôi ở đây thì sẽ không gã

nào dám động cậu đâu mà.

Mới hôm qua thôi Fox còn nói là muốn cùng cậu đi chơi để xả hơi sau những ngày thi mệt mỏi. Cứ tưởng là cậu ta đưa cậu đi đâu ai ngờ là đến cái bar này. Ban đầu Build cũng không muốn đi vì thời gian này cậu chỉ muốn được ở một mình nhưng Fox cứ nài nỉ mãi. Sau khi đã bị "con cáo" kia kéo vào trong, Build biết mình chẳng còn cơ hội nào để đổi ý nữa.

Bọn họ vào trong rồi đi đến thẳng quầy bar, Fox dường như đã đến đây rất nhiều lần nên trong cậu ta vô cùng tự nhiên. Cười với tên bartender điển trai, cậu ta thuần thục order.

- Strawberry Daiquiri, nha anh.

Dứt lời, Fox còn hư hỏng nháy mắt với anh ta một cái khiến anh ta cúi đầu cười xấu hổ. Lúc này Fox mới quay sang hỏi Build.

- À Build, cậu có uống được thức uống có cồn không?

- Tôi uống được nhưng rất mau say. Có loại cocktail nào nhẹ không?

Gặp câu hỏi đúng chuyên môn tên bartender liền lên tiếng chen vào.

- Nếu cậu bé sợ say thì anh đề xuất cho em Mojito, loại này vừa không có cồn vừa có mùi vị trái cây nữa. Anh nghĩ em sẽ thích.

Không đợi cậu đồng ý, Fox búng tay một cái rồi trả lời thay cậu.

- Pha cho bạn em ly đó!

Fox và Build nhâm nhi ly cocktail vừa gọi, cả hai ngồi nói chuyện đủ thứ trên trời dưới đất. Vì đang trong kì nghỉ nên bọn họ không muốn nhắc quá nhiều về chuyện học hành, chủ yếu là nói về những câu chuyện vui mà Fox vẫn thường hay kể. Fox làm đúng sở trường của mình, chọc Build cười từ đầu đến cuối. Bản thân cậu ta cũng vui khi thấy nụ cười đã trở lại trên gương mặt Build. Không gian bar rộng lớn và đông người nhưng sao nó khiến Build cảm thấy thoải mái và riêng tư vô cùng. Cậu bắt đầu cảm thấy thích địa điểm giải trí này.

Nhưng có vẻ như cuộc đời không để cậu có được một phút giây yên ổn, cứ hễ thấy cậu cười là nó liền muốn dập tắt.

Từ bên ngoài, một đám thiếu niên bước vào, chuyện sẽ không có gì để nói nếu như bọn họ không phải là đám bạn của Bible. Và tất nhiên có bạn của hắn thì sẽ có cả hắn.

Fox đang ngồi quay lưng nên không biết chuyện gì, chỉ khi thấy Build đột nhiên nắm chặt vải quần, toàn thân căng cứng, sắc mặt cũng tệ đi. Fox nhìn ra sau thì hiểu ra vấn đề, cậu ta quay lại nhìn Build, lo lắng nói.

- Nếu cậu không muốn tiếp tục ở lại đây thì chúng ta có thể về...

Nhưng muộn rồi, Fox còn nói chưa dứt câu đám bọn họ đã đi đến gần.

- Ayy Build, trùng hợp thật đó, mày cũng đến đây chơi hả?

Một cậu bạn vui vẻ lên tiếng chào hỏi. Bible cũng bước tới đứng cạnh cậu, hắn khá không vui vì cậu đến những chỗ thế này mà không có hắn. Nhỏ giọng, hắn hỏi.

- Sao mày lại ở đây?

Build không muốn trả lời cậu quay mặt đi nơi khác. Fox thấy vậy liền lên tiếng thay cậu.

- Ở đây thì làm sao? Phải xin phép cậu hả?

Thấy tình hình có vẻ căng thẳng, một cậu bạn khác hạ giọng giải vây, cậu ta choàng tay qua vai Fox xoa xoa khiến Fox khó chịu hất vai một cái ý bảo buông ra.

- Đừng nóng, đừng nóng mà. Đều là bạn bè cả mà.

Bible không tiếp tục chất vấn Build, hắn nghĩ dù sao đây cùng là cơ hội để được gần cậu.

- Mày ở lại đây chơi cũng được, vậy chúng ta ngồi chung đi.

Bas ở bên cũng lên tiếng rủ rê cậu ở lại.

- Phải đó, ở lại chơi với bọn tao đi, càng đông càng vui mà.







Nói qua nói lại cuối cùng cũng phải ở lại, không phải cậu không muốn về mà là không thể về. Nhìn qua có vẻ như Fox cũng dần hòa tan cũng đám bọn họ rồi, không còn để ý đến cậu nữa.

- Nè nè, tao gọi ra món này bảo đảm tụi bây ghiền.

- Bia thôi chưa đủ sao? Mày còn tính kêu thêm gì nữa? Má tao cho tao ít tiền lắm nên đừng có bày.

- Đừng có lo, tiền tao chịu hết. Tụi bây chỉ ngồi đó chờ thưởng thức thôi.

Nói rồi cậu ta ngoắc tên bartender lúc nãy tới, nói bằng cái giọng nhè nhè có chút hơi men.

- Cho em bảy ly Flaming Dr Pepper.

Bas nghe qua liền thấy cấn cấn, cậu ta đánh nhẹ vào vài của cậu bạn vừa order, nhíu mày nói.

- Mày điên hả? Loại đó nặng lắm.

Tuy không phải là người có sở thích tìm hiểu về bia rượu nhưng Bas vẫn biết được loại cocktail mà tên kia vừa gọi có nồng độ cồn cao thế nào. Huống hồ chi tất cả bọn họ đều là học sinh trung học dù có tửu lượng khá thế nào cũng không thể chịu nổi loại cocktail kia.

Nhận được yêu cầu tự khách hàng, bartender bắt đầu thực hiện màn pha chế công phu của mình. Anh ta đặt lên bàn bảy cái ly lớn xếp đều nhau thành một hàng dài. Sau đó là cẩn thận đặt lên trên mỗi ly bảy cái ly nhỏ. Tiếp theo là đổ đổ chế chế các loại rượu gì đó. Cả đám tuy không biết anh ta đang pha ra thứ gì nhưng bị một màn công phu này làm cho hứng thú. Đặt biệt khi đã chế rượu đều cho cả 14 ly cả lớn lẫn nhỏ anh ta bắt đầu... đốt nó.

Nhìn ngọn lửa phừng phừng trên từng cái ly nhỏ mà Fox thích thú nhảy nhảy lên, Build cũng thấy lạ nên nhìn chăm chú không thèm chớp mắt. Khi đã đạt đến thời gian nhất định tên bartender điển trai đẩy nhẹ cái ly nhỏ phía trên tạo ra hiệu ứng domino cho từng cái ly nhỏ rơi vào ly lớn bên dưới. Sau khi đã hoàn thành màn biểu diễn của mình tên bartender kia đẩy từng ly rượu đến trước mặt bọn họ.

- Mau mau uống, cái này phải uống liền mới ngon.

Cậu bạn kia bắt đầu khích bọn họ uống, ai nấy đều chần chừ nhưng cũng cầm lên nốc. Trừ cậu.

Build biết mình uống kém thế nào và cũng không có ý định thử thứ đồ uống kì lạ này. Trong đầu óc non nớt của cậu nghĩ cứ thế mà để cái ly nhỏ ở bên trong rồi uống sao?

Thấy cậu cứ đứng nhìn mãi cậu bạn kia hối thúc.

- Nè Build, uống đi, nếu say thì cả đám cùng về mà.

Bible chỉ mới uống có nửa ly, đúng là loại đồ uống này mạnh thật. Hắn vừa uống vào đã thấy toàn bộ ruột gan đều nóng lên. Dù không thể tiếp tục uống thứ này nhưng hắn vẫn nghĩa hiệp bước đến giật ly của cậu.

- Build nó uống thứ này không được, để tao uống giúp nó.

Nói rồi liền đưa lên miệng tu ừng ực. Dù hắn đang giúp cậu nhưng Build vẫn không thấy cảm kích, cậu nghĩ hắn chỉ làm vậy chỉ để lấy lòng cậu, khiến cậu mau chóng tha thứ cho hắn, để hắn có thể tiếp tục việc sử dụng cơ thể cậu.




(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});



Có thứ đố uống kì lạ đó trong người cả đám đều khờ hết cả ra. Nói năng cũng chẳng được rõ câu nữa. Build đảo mắt một vòng quán bar, cảm thấy nơi này mỗi lúc một đông chứ không khi nào là bớt người. Đang nhìn ngắm xung quanh thì bất chợt bắt gặp ánh mắt kì lạ của một cô gái xa lạ đang nhìn về chỗ của mình, nhưng cô ta không phải nhìn cậu mà là nhìn Bible.

Hắn có vẻ vẫn chưa nhận ra điều đó vì từ nãy giờ không hiểu hắn ăn trúng thứ gì cứ nhìn cậu không thôi. Build cảm thấy càng ngày càng bí bách, cậu đứng dậy rời khỏi chỗ đó để đi vào nhà vệ sinh.

Bible vậy mà lại đi theo cậu, đến khi cậu bước vào buồng vệ sinh định đóng cửa lại hắn vẫn phải đứng trước cửa mới vừa lòng. Khó chịu cậu lên tiếng.

- Mày bị biến thái à? Có cần tao để cửa đi cho mày xem không?

Bible bị cậu tỏ thái độ liền biết thân biết phận lui ra, hắn ra ngoài chờ cậu. Nhưng Build nào có ngờ trong lúc mình đang giải quyết thì bên ngoài, nơi Bible đứng đợi cậu có sự xuất hiện của người thứ ba, là một cô gái, cô gái lúc nãy nhìn chằm chằm hắn.

Cô ta nhìn có vẻ trưởng thành, nhìn qua liền biết không phải học sinh. Cách ăn mặc vừa kín đáo vừa hở hang, nói chung là phô ra những điểm cần phô.

Bible khó chịu khi cô ta tiến lại gần mình, hắn cố tình đảo mắt đi nơi khác để làm lơ. Nhưng bà chị này phải nói là quá bạo dạng, cô ta bất ngờ đưa tay vuột dọc từ ngực xuống bụng Bible khiến hắn giật bắn mình lùi lại. Với thái độ sợ hãi này của Bible cô ta càng thêm hứng thú.

- Không biết... em trai đêm nay đã có đối tượng nào chưa?

Đúng lúc này Build tình cờ bước ra nhìn thấy một màn này. Nhưng có vẻ cậu nhìn nhiều quá thành quen rồi, cứ thể coi như là cảnh chó đang đi bậy mà làm ngơ một mạch lướt qua. Thấy vậy Bible mặc kệ việc mình bị bà chị già sờ mó không thèm chất vấn, hắn đẩy cô ta ra đuổi theo cậu.

- Build, đợi tao với!

Cô gái kia bị đẩy một cách thô bạo liền tức giận giậm chân, giọng chị ta chua chát chửi đổng.

- Cứ tưởng mồi ngon ai ngờ lại là một thằng gay!

Phía này Bible đuổi theo Build cho bằng được, hắn vươn tới nắm lấy tay cậu kéo về. Build bị nắm liền khó chịu giãy giụa.

- Nè làm gì vậy? Bỏ tao ra!

- Vừa nãy mày có ghen không?

Build đứng khựng lại với câu hỏi này, không phải cậu đang phân vân việc nên trả lời thế nào mà là do cậu đang cảm thấy câu hỏi này thật ngu ngốc.

- Mày điên hả? Ghen cái mẹ gì?

Nói rồi cậu tiếp tục cố gắng gỡ bàn tay đang nắm chặt cổ tay mình ra. Nhưng Bible vẫn là kiên quyết giữ lấy hỏi tới.

- Nếu mày ghen vậy có nghĩa là mày vẫn thích tao đúng không Build?

Cậu cảm thấy nếu vẫn còn đứng đây đôi co với tên thần kinh này có thể cậu sẽ điên lên mất. Cậu dùng hết sức bình sinh đạp mạnh vào chân hắn. Trước giờ cứ nghĩ là cách này vô dụng nhưng ai ngờ hắn vì đau mà buông ra thật. Build quay đầu bỏ chạy, cậu sợ đến mức toàn thân đều run cả lên. Chân hắn đang rất đau nhưng hắn vẫn phải cố quên đi để đuổi theo cậu.

Build chạy nhanh về chỗ, Fox cùng đám bạn của Bible dù say nhưng vẫn còn sức để đùa giỡn. Bọn họ hát hò, la hét, cười ngu ngốc. Build chạy tới nắm lấy tay Fox kéo đi, miệng gấp gáp hối thúc.

- Cáo Nhỏ, tụi mình mau về đi!

Fox giương đôi mắt đã nhíu lại của mình nhìn Build, cậu ta không hiểu chuyện gì. Giọng nhừa nhựa nói.

- Hửm, có chuyện gì vậy Build? Tôi đang chơi vui lắm không muốn về.

Build ra sức thuyết phục nhưng Fox vẫn nằng nặc không chịu về, cậu quay đầu ra sau thấy Bible đã gần đuổi tới. Cậu không còn sự lựa chọn nào khác đành bỏ Fox lại mà rời khỏi quán.









Bước ra khỏi qaún, cậu nhìn quanh vô vọng không biết về bằng cách nào. Nhưng hung thần đã ở sát đít, cậu không còn thời gian để phân vân nữa. Cứ cắm đầu chạy thẳng.

- Aaaa!

Không xong rồi hắn bắt được cậu rồi, cả cái cơ thể nhỏ bé của cậu bị hắn nhấc bổng cả lên. Hai tay hắn ôm chặt người cậu. Build giãy giụa, quơ quào, la hét, đạp loạn.

- Buông ra, tao không muốn!

- Build nghe tao nói đi mà Build!

- Không muốn, không muốn.

Trong đầu cậu tưởng tượng ra một ngàn viễn cảnh hắn sẽ đè cậu ra mà làm như những lần trước. Build bắt đầu bật khóc, cơ thể cậu run lên bần bật. Bible cảm nhận được điều đó nên cũng bắt đầu thấy hoảng. Hắn không bức cậu nữa từ tự thả lỏng tay buông cậu xuống để cậu bình tỉnh lại.

Build vừa được thả tự do liền chạy về phía trước tránh xa hắn. Bible hạ giọng ra sức dỗ ngọt cậu.

- Build, Build tao không làm gì mày hết. Mày muốn về vậy tao đưa mày về. Chúng ta cùng về nhà Build.

Bible cảm thấy giọng hắn cũng bắt đầu lạc đi. Hắn vươn tay từ từ tiến đến gần cậu, Build cũng vì thế mà lùi dần về sau.

- Đứng yên đó! Mày còn bước tới nữa tao lao ra giữa đường cho mày xem.

Cậu không còn cách nào khác nên đành phải dùng cách này để hâm dọa hắn. Bible vậy mà sợ thật, hắn không bước tới nữa mà chỉ dùng lời nói để trấn an cậu.

- Đừng, đừng, đừng Build! Tao không bước nữa, đừng làm vậy. Tao xin mày đó.

Đúng lúc này đám bạn của hắn và Fox đều chạy ra, Fox lo lắng chạy đến sờ soạng cơ thể cậu hỏi han.

- Build, đã xảy ra chuyện gì, thằng chó này làm gì mày hả?

Build không nói chỉ đưa đôi mắt đầy nước nhìn Fox nói.

- Chúng ta về đi Cáo Nhỏ, tôi không muốn ở đây nữa.

Fox lúc này say đến mức mở mắt hết lên rồi, trong đầu chẳng còn nghĩ được gì nữa. Cậu ta gật gật khoác tay Build cùng rời đi.

Phía này đám bạn của hắn cũng chẳng hiểu gì, tên nào tên náy mặt đều ngơ ra cả. Cả đám hỏi nhau có chuyện gì vậy nhưng Bible không trả lời, vì giờ đây trong đầu hắn chỉ toàn là hình ảnh cậu sợ hãi hắn thế nào khi bị hắn chạm vào.

Câu chuyện đang dần đi xa hơn so với quỹ đạo ban đầu của nó. Tất cả lỗi lầm của hắn ngày càng chồng chất đến mức không thể cứu vãn được nữa. Nếu lúc đó, Bible của năm 15 tuổi không ép cậu vào cái mối quan hệ sai trái kia, hay Bible của năm 16 tuổi không đào hoa, cuồng dục. Thì có lẽ giờ hắn và cậu đã khác. Trước giờ hắn vẫn luôn nghĩ cậu là bạn, một người bạn đặc biệt khiến hắn phải chiếm hữu. Nhưng sau tất cả những nỗi khổ tâm hắn phải chịu đựng vì bị cậu xa lánh, ghét bỏ. Hắn mới biết thật ra bản thân hắn đã nếm được cái mùi vị của tình yêu từ rất lâu rồi.





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện