Edit: Tiểu Cầu Nhỏ
Trình Cảnh Ngôn có chút gấp gáp ôm cô từ sô pha lên, bàn tay ấm áp đặt ở eo cô, làm hai chân cô co quắp trên hông anh, rồi cùng cô đi đến phòng ngủ, động tác lên xuống liên tục, hắn dương vật liền không từ bên trong ra tới quá, vừa đi vừa động, một bên dùng sức đâm.
Giang Tình căn bản không hô hấp được, bị cắm đến da đầu tê dại, cả người phát run, như bị điện giật, ngưỡng mặt thở dốc liên hồi, phát ra tiếng nức nở, “Huhu…… Chậm một chút…… Trình Cảnh Ngôn, quá sâu…… Không cần…… Đâm nơi đó…… A……”
Trong cổ họng Trình Cảnh Ngôn tràn ra tiếng thở dài thỏa mãn, đã trải qua mấy đợt sóng cao trào phun nước, vậy mà phía dưới vẫn còn chặt lại ướt, bên trong thịt non tầng tầng lớp lớp lôi cuốn cây gậy lớn, khi anh bước đi chỗ sâu nhất xoay tròn cọ xát quy đầu, sướng khiến anh chỉ muốn cắm càng sâu thêm…
Hai vú Giang Tình hư hỏng nhảy múa điên cuồng, núm vú phấn nộn ở trong không khí run rẩy, kích thích tới thần kinh thị giác của Trình Cảnh Ngôn, như là không tiếng động mời gọi, nhiệt huyết của anh dâng trào lên, tràn ngập xao động, há mồm liền ngậm lấy núm vú, chỉ dùng lực một cắn, Giang Tình liền run rẩy lên đỉnh…
“A…… Ha……”
Giữa nơi kết hợp của hai người, hoa tâm ướt dầm dề kịch liệt co rút lại, dương vật thô dài từng chút cọ xát, mang ra mật dịch, khiến cho khắp nơi đều xuất hiện vết tích.
“Thoải mái sao?”
“Thoải…… mái.” bị cắm đến phải run rẩy nói, thân thể vô lực leo lên trong lòng ngực anh, một đôi mắt thất thần nhìn phía trước, ý thức tan rã nỉ non.
Rèm cửa đã kéo ra chút, có rất nhỏ ánh sáng chiếu vào, Trình Cảnh Ngôn ngồi vào trên giường, dựa lưng vào đầu giường, cho cô ngồi trên đùi, mắt đen gắt gao nhìn chăm chú vào biểu cảm của Giang Tình, nhìn cô mềm mại mê hoặc trong ánh mắt còn ướt dầm dề, khóe mắt hơi hơi đỏ lên, môi đỏ như hoa tường vi chống chọi sau một trận mưa hạ, khẽ nhếch lên hút khí, thật sự ướt mềm câu người.
Anh nâng lên mặt cô cô vào đôi môi, thanh âm ám ách đạt tới cực hạn, “Thoải mái mà còn khóc? Em là quỷ thích khóc nhè hả?”
Lời vừa mới nói xong, Trình Cảnh Ngôn lại bóp eo cô trên dưới thúc đẩy.
Tư thế nữ trên nam dưới này đi vào càng sâu, Giang Tình căn bản đón nhận không được, bụng nhỏ bị đâm nhô lên một xíu, cô cố sức bám vào bờ vai của anh, muốn chạy trố, nhưng vòng eo mới vừa nâng lên, đã bị anh hung hăng đè xuống, vật cứng hung hăng thọc vào hoa tâm, cảm giác no căng quá mức làm cô thấy cơ thể sắp bị hung khí xỏ xuyên qua rồi, khoái cảm tình dục tràn ngập đầu bao phủ lấy toàn bộ phương diện, cô bây giờ giống như bông hoa lục bình phiêu đãng trên dòng sông, sóng nước đem cô nhấc lên rồi hạ xuống.
Một lần lại một lần.
Trong thanh âm Giang Tình lại lần nữa chứa tiếng khóc nức nở, cầu anh: “Chậm một chút…… Trình Cảnh Ngôn…… Chậm một chút…… Không cần……”
“Em biết chưa?” Trình Cảnh Ngôn thở hổn hển dán vào lỗ tai cô hỏi, đôi tay ôm mông một nông một sâu mà thọc vào rút ra, vị trí giao hợp của hai người sớm đã là lầy lội, dâm dịch từ chỗ sâu bị dương vật đào ra, khăn trải giường phía dưới đều ướt một tảng lớn.
Giang Tình nhăn mày đẹp, không biết đột nhiên anh hỏi cái gì, “…… A ha…… Biết cái gì?”
“Em nói, chụp cho em xem là có thể biết lâu hay không lâu.”