Edit: Tiểu Cầu Nhỏ
Tóc mái của Trình Cảnh Ngôn vốn vẫn còn ướt bởi vì giúp cô liếm huyệt mà rơi xuống dưới, ngón tay anh đơn giản mà luồn vào giữa trán đem tất cả phần mái vuốt ra sau đầu, lộ ra vầng trán trơn bóng…
Anh giãn ra khởi động thân hình, gợi cảm muốn chết đi được.
Trình Cảnh Ngôn kiên nhẫn mười phần lại lần nữa đem ngón tay chọc vào khe hở chật hẹp kia rồi, cảm giác có dâm dịch ấm áp bao vây, anh lại thử mà để vào một ngón tay, hai ngón tay khép lại ở bên trong càn quấy thâm nhập, ra ra vào vào đâm thọc vài cái, Giang Tình vừa mới mới cao trào sao chịu được như vậy, khóc kêu: “Huhu…… Từ bỏ…… Không làm chuyện này nữa……”
Ngón tay Trình Cảnh Ngôn quét âm đạo, không ngừng xoa nắn điểm nhạy cảm điểm, Giang Tình bị chọc đến ánh mắt thất thần, tiếng rên rỉ rách nát lọt ra, thân thể lại lần nữa run rẩy, bên trong một cột nước lại lần nữa phun ra, bắn trên một tay Trình Cảnh Ngôn…
Giang Tình đang trong cơn đê mê nghe được Trình Cảnh Ngôn phát ra tiếng cười sung sướng, “Sướng không em?”
Thân thể của Giang Tình co giật liên tục, sắc mặt ửng hồng, trên người cũng nổi lên màu hồng nhạt, lên đỉnh đã làm ý thức cô tan rã, căn bản không còn cách nào trả lời.
Trình Cảnh Ngôn nắm dương vật, quy đầu lớn nhắm ngay cửa huyệt, trên dưới hoạt động vài cái, nương theo dâm thủy liền đi vào, tách ra tầng tầng nếp uốn, trong giây lát liền tiến sâu vào trong…
Giang Tình bị cắm đến ý thức nháy mắt thanh tỉnh, phía dưới truyền đến cảm giác xé rách khiến cô đột nhiên cong cơ thể, ý thức được Trình Cảnh Ngôn không nói chơi, mà là sự thật, sợ tới mức la lên, liều mạng lắc đầu, nước mắt theo gương mặt chảy xuống: “A…… huhu…… Không cần…… Không cần……”
Cặp mông bất an thường xuyên vặn vẹo, Trình Cảnh Ngôn bóp chặt lấy vòng eo của cô, cúi người liền hôn lên đôi môi Giang Tình, liền nảy sinh ác độc, nguyên cây hoàn toàn cắm vào, dương vật thô dài thiếu chút nữa là đâm tới chỗ sâu nhất, thịt non bên trong kẹp lấy liên tục, kẹp đến da đầu anh tê dại.
“Đ!t mẹ! Chặt như này cơ à!”
Anh sướng đến độ thở như một con trâu.
Giang Tình đau muốn chết, khóc đến không kềm chế được, có thể căn bản không chịu nổi, thét chói tai: “Anh đi ra ngoài…… Không cần…… Đau quá……”
“Đừng nhúc nhích, một lát sẽ ổn lại.”
“Trình Cảnh Ngôn! Anh đúng là đồ lừa đảo mà, tên biến thái chết tiệt…… huhu……” Từ lúc gặp anh, không lúc nào mà cô không khóc cả, nước mắt cả đời muốn chảy ra hết rồi.
Trình Cảnh Ngôn cúi thấp người liếm nước mắt Giang Tình, hôn đôi mắt cô, dọc theo đôi mắt hôn lấy khuôn mặt, môi, đến xương quai xanh… Ngón tay không ngừng âu yếm kích thích đầu vú.
Đồ vật bên trong thô có lớn có, còn đặc biệt nóng, như là một cây rìu sắt được rèn nóng xé rách thân thể của cô, Giang Tình mở miệng thở dốc, để bản thân thích ứng là nó còn tồn tại.
Cách một lát, cảm giác đau đớn chậm rãi được thay bằng no căng cùng nóng bỏng, làm cô cầm lòng không đậu mà thấp thấp kêu lên, “…… Tôi còn muốn thi đại học……ưm a…… Tôi còn có thể thi đại học không?”
Lúc