[ H+ ] Hòa Tiêu Phòng Viên Ca Ca Luyến Ái Hậu

Chương 23


trước sau


Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Lịch ra chương sẽ tùy vào lượt tương tác của mọi người nhé

Rõ ràng là bị quần trói buộc, nhưng khi bàn tay mềm mại của Giang Tình chạm vào, vật to lớn ở trong bàn tay cô nhảy lên vài cái.

“Ách……”

Khuôn mặt nhỏ của Giang Tình trướng đến đỏ bừng, muốn rút tay về, lại bị sức lực lớn của anh ấn hoạt động, cách quần một hai lên xuống, khiến Trình Cảnh Ngôn phải dựa vào bên tai cô thở gấp.

Tim Giang Tình chịu không nổi như thế liền nhảy lên thình thịch, ngạnh giọng nói: “Trình Cảnh Ngôn, chỗ này là ký túc xá! Anh bình tĩnh một chút.”

Bình tĩnh?

Bình tĩnh của anh đã được dùng hết vào mấy năm trước rồi.

“Em đúng là người vô lương tâm mà, một tuần không gặp, vậy mà em lại không nhớ anh!” Đầu gối của Trình Cảnh Ngôn chen vào giữa hai chân cô, bàn tay xấu xa chui vào váy, lòng bàn tay chuẩn xác bao trọn lấy quần lót, dâm thủy thấm trong quần chảy ra hết lên tay, anh dài thở dài một tiếng, “Vẫn là phía dưới thành thật hơn nhiều. Em coi, cô bé nhỏ của em đang mời anh đến chơi với nó kìa.”

Hai chân Giang Tình đã mềm nhũn, đôi tay theo bản năng mà bám vào anh làm điểm dựa, vừa mở miệng nức nở một tiếng, đã bị anh há mồm ngậm lấy môi, tất cả tiếng rên rỉ đều được nuốt vào bụng.

Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng nói chuyện.


“Giang Tình thay đồ mà chậm quá.”

“Thì đó, sắp qua tiết rồi!”

Là Tô Tuyết và Lý Vi.

Giang Tình đột nhiên giật mình, đầu lưỡi bị anh hút đến tê dại, cô gấp đến độ trong cổ họng phát ra khóc nức nở, mồm miệng nói không trọn vẹn câu, “…… Có người……!”

Anh cuối cùng cũng buông miệng cô ra, nhưng lại hoàn toàn không có rời đi, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào cô nói: “Nói với bạn là em không thoải mái, sẽ ở lại ký túc xá nghỉ ngơi.”

Tiếng nói bên ngoài càng ngày càng gần, Giang Tình không còn cách nào nữa đành phải bất đắc dĩ gật đầu đồng ý.

Trình Cảnh Ngôn nhận được câu trả lời vừa lòng, anh cúi đầu lại hôn vào khóe môi của cô, lòng bàn tay nóng bỏng xoa xoa trên đỉnh đầu cô, giọng nói khàn khàn không giấu được vẻ sung sướng, “Ngoan quá đi mất.”

Giang Tình vẫn đang trong trạng thái kinh hoàng, nhăn mày đẹp, thấy anh còn ăn vạ ở chỗ này, nổi giận nói: “Còn không đi?!”

“Răng rắc ——”

Cửa bị mở ra.

Giang Tình tay chân luống cuống sửa lại nội y, hai mắt chuyển động một vòng, liền thoáng nhìn Tô Tuyết Lý Vi chân trước đi vào tới khi Trình Cảnh Ngôn sau lưng liền trốn vào trong phòng vệ sinh.

Bên tai vang lên lời quan tâm của Tô Tuyết, “Tình Tình, sao cậu còn chưa thay đồ nữa?”

Gương mặt nhỏ của Giang Tình một còn hồng, một bộ kinh hồn chưa ổn định lại, bâu giờ cô đang gấp muốn chết, không nghe rõ cô bạn hỏi cái gì, “…… A… À, tớ… Tớ…”

“Giang Tình, có phải cậu không tìm được đồ của tớ không? Để tớ lấy cho cậy.” Lý Vi nhìn bộ dạng lắp bắp nói không thành câu của Giang Tình, rồi đi về phía tủ quần áo bên cạnh phòng vệ sinh lấy đồ.

Giang Tình nhìn cô bạn nhẹ nhàng bước chân về phía phòng vệ sinh, trái tim nghẹn tới cổ họng rồi.

Bước chân rõ ràng rất nhẹ, nhưng lại như đang giẫm lên tim cô từng bước.

Lý Vi mở ra tủ quần áo, từ bên trong lấy ra một chiếc áo thun màu vàng nhạt, lại trở về chỗ, đưa cho Giang Tình, “Cái này chắc cậu mặc vừa đó.”

Giang Tình mở lòng bàn tay nhận lấy, mới phát hiện trong tay đều chảy đầy mồ hôi, cô xấu hổ vội vàng lau đi , chột dạ mà nói câu, “Khi nãy chạy trốn nóng quá…”

Lý Vi nhẹ nhàng cười cười, thuận miệng tiếp câu, “Là rất nóng mới đúng.”

Giang Tình thấy mấy cô bạn không phát hiện điều gì khác thường liền cầm quần áo.

Tô Tuyết thấy cô lấy áo rồi đứng đực đó không nhúc nhích, “Gì vậy? Sao cậu còn chưa đi thay? Đi vào phòng vệ sinh thay đi, tụi tớ chờ, nhanh lên, sắp tới giờ học rồi, tớ không muốn vào trễ.”


Đi phòng vệ sinh thay.

Những lời này ở trong đầu Giang Tình bỗng chốc nổ tung.

Đầu cô giờ toàn tiếng ong ong ong, cô chớp mắt liên tục, “Thật ra…… Thật ra chúng ta đều con gái, thay đại ở đây cũng được, tớ nhanh lắm, thay xong đi liền, không trễ đâu.”

Sao cô có thể ngoan ngoãn nghe lời tên sói kia chứ?

Ở lại làm cái gì, chờ anh ta chịch à?

Tốt nhất bây giờ nên trốn khỏi chỗ này đã.

Lý Vi khẽ cười nói: “Tụi này thì không sao, nhưng mà phía đối diện chính là ký túc xá của con trai, nãy tớ có thấy vài đứa của khối mình lén về ký túc xá  đấy!”

Giang Tình nháy mắt muốn nói chuyện nữa, “Vậy…… Tớ đi thay đồ.”

Giang Tình muốn xỉu đi cho xong chuyện quá.

Trong phòng vệ sinh có một con sói dâm tà háo sắc đang canh chừng, mà cô như một con thỏ nhỏ không có cách nào trốn đi được.

Giang Tình như đang đi ra nơi hành quyết, tốc độ chậm như rùa bò.

Tô Tuyết vội vã thúc giục, “Tình Tình, gì mà chậm rì vậy? Cậu có muốn vào học không.”

Giang Tình bỗng nhiên nhắm mắt, quyết mặc kệ số phận, đẩy cửa phòng vệ sinh ra đi vào.

Phòng vệ sinh của ký túc xá rất nhỏ, nhưng làm làm ướt chia lìa, bồn rửa tay thượng gương rất lớn, Giang Tình liếc mắt một cái liền thấy được

khuôn mặt vẫn còn ửng hồng chưa tan đi.

Hơi liếc sang một bên là có thể nhìn đến Trình Cảnh Ngôn ngồi kế bên vòi hoa sen, cặp mắt sâu thẳm không thấy đáy dường như có thể nhìn thấu hết suy nghĩ của cô, bởi thế trong lòng cô hết sức căng thẳng, vòng eo bị anh ôm đến vách tường.

Vách tường kia vừa cứng vừa nóng nóng, Giang Tình giật bắn mình, đồ trong tay trực tiếp rơi xuống đất, cô nhịn không được kêu lên một tiếng.

Giây tiếp theo, Tô Tuyết lo lắng hỏi: “Giang Tình, không có việc gì chứ?”

Trong lòng Giang Tình sợ muốn chết, sợ bị bọn họ phát hiện: “…… Không không có việc gì, chỉ bị rớt quần áo thôi……”

Trình Cảnh Ngôn bám vào eo cô, xốc lên làn váy, vắt lên, ngón tay anh nhanh chóng cởi quần, kéo quần lót xuống, cây gậy thô dài trướng đến phát tím sắc tình “Bang” một tiếng đánh lên quần lót đang bao lấy cặp mông vểnh trắng nõn, độ ấm kinh người cách một lớp vải xuyên qua da thịt mềm mại, khiến cơ thể cô tủi thân run rẩy lên một chút.

Anh đè thấp hơi thở, từng ngụm thở dốc thổi qua bên tai cô, còn tặng thêm mấy chữ, “Cô bé hư nên bị phạt.”

Trình Cảnh Ngôn vừa dứt lời ngón tay cường thế mà vén mép quần lót sang một bên, hơi khom lưng là dương vật liền nhắm ngay cửa động, anh đong đưa eo lên xuống, quy đầu để ở dưới nhẹ nhàng chọc, dâm dịch trơn trượt bên trong đã bị quấy loạn văng ra.

Kích cỡ hiện tại của dương vật cũng đã khiến người ta kinh hoàng, vậy mà dường như nó còn lớn thêm một vòng nữa…


Lưng Giang Tình lập tức liền cứng đờ, thiếu chút nữa đã thét chói tai.

Cô xấu hổ, tức giận muốn chết, trừng mắt nhìn anh: “Trình Cảnh Ngôn!”

Trình Cảnh Ngôn nhích eo, dương vật ở khe giữa nhỏ hẹp trước sau xuyên qua, sợ tiếng nước do cọ xát phát ra quá lớn, nên anh cố ý thong thả ung dung ma sát, quy đầu chèn ép âm hạch mượt mà trơn bóng, lăn lại đây lại lăn qua đi, khiến bên trong Giang Tình ngứa đến không chịu được, cô phải dựa vào trong lòng ngực run rẩy giây lát…

Tiếng nước nhợt nhạt hoạt động trong phòng vệ sinh khiến cô gái bên trong mặt đỏ tim đập.

Cánh môi hồng nhạt bị cô cắn thành màu đỏ kiều diễm của hoa tường vi, cô  liều mạng đè nén, mới không có một tiếng rên vụn bay ra.

Trình Cảnh Ngôn kê sát vào lỗ tai Giang Tình thì thầm đủ để cả hai nghe, “Tìm đại một lý do bảo bạn em rời đi trước! Tình thế của em bây giờ ra ngoài không được đâu……”

Hơi thở nóng bỏng của anh thổi lên cổ, khiến ngay chỗ đó nổi cả da gà lên.

Giang Tình run rẩy lợi hại, khoái cảm chạy dài từ chân tâm lan đến khắp người, tên khốn này ép cô muốn khóc, phía dưới vừa lên đỉnh nên không thể  chịu trêu chọc thêm nữa, đáy lòng bốc lên dục vọng mà chính bản thân không thể khống chế được, phía dưới trống rỗng chỉ muốn có vật gì đó lấp đầy khoảng trống mà thôi.

“Anh đừng cọ nữa mà……” Giang Tình nức nở ra tiếng, khóc lóc cầu xin anh.

Trình Cảnh Ngôn động thêm hai cái mới dừng, quy đầu nhắm ngay cửa âm đạo, giống như đang cho cô thời gian.

Giang Tình dựa vào lòng ngực cứng rắn, thở hổn hển bình tâm một lát hô lên một câu, “… Tô Tuyết, Lý Vi, các cậu đi học trước đi, đột nhiên tớ đau bụng muốn giải quyết.”

Giọng nói khi hô lên rõ ràng có sự thay đổi, đầu quả tim trong lòng Giang Tình khẽ run, may là lúc này tiếng chuông bên ngoài vang lên.

Lý Vi vội la lên: “Ai ya…… Được được được, tụi tớ đi trước, yên tâm là sẽ giúp cậu xin nghỉ nha.”

Lý Vi nói xong liền kéo theo Tô Tuyết chạy đi.

Muộn mất rồi!

Nháy mắt liền truyền đến tiếng đóng cửa, Giang Tình đang thở ra một hơi, thì Trình Cảnh Ngôn hoàn toàn không cho cô cơ hội đó, phần eo hung hăng đung đưa, dương vật to lớn cũng vọt vào……

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Tương tác nha mọi người ơi, có chương mới hay không là tùy vào lượt tương tác đó nha. Cảm ơn mọi người nhìu



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện