Edit: Tiểu Cầu Nhỏ
Giang Tình đã bình tĩnh vượt qua môn thi ngữ văn sáng nay.
Suốt từ lúc vào thi Trình Cảnh Ngôn vẫn luôn ở trong xe chờ cô.
Giang Tiểu Trí vì đợi đến quá nhàm chán, nên đã nằm lăn ra ghế sau ngủ mê rồi.
Giang Tình ra khỏi trường thi liền đến thẳng xe Trình Cảnh Ngôn.
Trình Cảnh Ngôn nhìn cô lên xe lưu loát, nhẹ nhàng cười, “Trước tiên đi về để anh thay đồ, sau đó anh sẽ dẫn em đi ăn, buổi chiều em còn thi đúng không?”
Giang Tình thấy anh vẫn còn mặc bộ đồng phục bốc mùi, trong lòng lập tức cảm thấy băn khoăn, “Tôi… Tôi sẽ làm trễ thời gian của anh.”
Động tác thắt dây an toàn dang dở của Trình Cảnh Ngôn dừng lại, vẫy vẫy tay với cô, “Em lại đây chút.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giang Tình hơi ngây ngốc.
“Lại đây a.”
“……” Thôi được, xem như là phần thưởng mà anh đợi tôi đi.
Giang Tình ghé sát đầu vào.
Trình Cảnh Ngôn đưa tay giữ chặt ót cô, môi mỏng phủ lên môi cô, vừa liếm mút vừa miêu tả hình dáng đôi môi, cánh môi hồng nhạt liền trông tươi đẹp bắt mắt.
“Ưm ——” Giang Tình theo bản năng thu mình lại trốn.
Đm!
Giang Tiểu Trí còn ở phía sau mà!
Người đàn ông này lại lên cơn điên rồi!
Trình Cảnh Ngôn không đưa lưỡi vào bên trong cuốn lấy nước bọt thơm ngon của cô, so với nụ hôn kiểu Pháp mãnh liệt lúc trước, nụ hôn hôm nay có thể được gọi là chuồn chuồn lướt trên mặt nước.
Quá đỗi dịu dàng.
Đầu lưỡi chỉ lưu luyến ở giữa môi, nhẹ nhàng liếm qua hàm răng đều xinh xắn, muốn thăm dò vào nhưng lại thôi, chỉ khiêu khích vờn nhau bên ngoài.
Khuôn mặt của Giang Tình bỗng chốc đỏ ửng lên, cơ thể nhỏ nhắn muốn lùi về ghế phụ, lại bị cánh tay rắn chắc của anh giữ chặt, nên cô có trốn cũng không được, vì vậy đành phải nhận lấy hơi thở nam tính chỉ thuộc về riêng anh.
Trình Cảnh Ngôn hôn một hồi lâu mới thả lỏng miệng, đôi mắt sâu thẳm bắt gặp gương mặt dần trở nên mê người của cô vì kháng cự, hơi thở khàn khàn, ghé bên tai cô cười khẽ, “Sao nào? Em cho rằng anh sẽ giở trò với em ở trong xe hả?”
Giang Tình chỉ cảm thấy trong đầu bị đứt một sợi dây, cả khuôn mặt trướng đến đỏ bừng, đột nhiên đẩy anh ra, trừng mắt hét lớn: “Trình Cảnh Ngôn!”
Tâm trạng hiện giờ của Trình Cảnh Ngôn rất sung sướng, gương mặt đẹp trai đều tràn ngập nét tươi cười, ánh mắt dời xuống thân dưới ra hiệu cho cô nhìn, “…… Ai kêu em quyến rũ anh!”
Giang Tình liếc nhìn cái lều cao ngất của anh, nhớ tới cây gậy thịt hung mãnh kia, cô vô thức kẹp chặt hai chân, đột nhiên thu lại ánh mắt, xấu hổ không biết làm thế nào.
“Anh… Nếu anh còn như vậy, tôi sẽ xuống xe!”
“Thấy em thì thằng nhóc này tự động cứng lên rồi, chưa kể giờ anh còn phải nhịn nữa.”
“Anh……”
“Chị… Thi xong rồi ạ?” Lúc này, Giang Tiểu Trí tỉnh lại, uể oải bò dậy nhìn về phía trước, có vẻ là vẫn còn chưa tỉnh đây mà “Chuẩn bị xuống xe hả chị?”
Người Giang Tình dựa vào ghế phụ, ánh mắt khẽ nhúc nhích, vẻ mặt mất tự nhiên.
Trong xe rõ ràng đã mở máy lạnh, nhưng Giang Tình lại cảm thấy như không mở, cả người không biết sao mà lại khô nóng.
Trình